Ly cafe Tango

Những gì chúng ta biết về Tango còn quá ít, Tango được đón nhận ở Việt Nam một cách nồng nhiệt bởi một nhóm nhỏ những người biết đến nó và họ vẫn là những người duy trì điệu nhẩy Tango được mấy năm nay, tuy nhiên có lẽ chúng ta mới chỉ chạm được tới bề mặt của Argentine Tango

Tôi là một người chơi Tango nhưng nếu mà nói là một người chơi Tango thực sự thì chưa, tôi chơi khá nhiều điệu nhẩy tôi tiếp cận với Tango đơn giản chỉ vì nó nằm trong mục tiêu mà “bộ sưu tập các điệu nhẩy” của tôi phải có. Ngay tại thời điểm đầu khi tôi bắt đầu học những bước nhẩy đầu tiên cảm giác của tôi là hơi thất vọng về kỹ thuật của Tango, nó quá đơn giản và sơ sài ngay cả kỹ thuật của những người nhẩy dậy Tango mà tôi từng thấy ở Việt Nam họ cũng không thể thuyết phục nổi tôi về kỹ thuật. Có lẽ đây không chỉ là cảm giác của riêng tôi mà còn là cảm giác của nhiều Dancers khác ở Việt Nam bao gồm Hà Nội và Sài Gòn đặc biệt những Dancers đã từng tập luyện Dancesport họ có xu hướng từ chối Tango ngay từ lúc đầu khi tiếp xúc với Tango.

Đối với âm nhạc của Tango thì lại càng là một thứ không dễ dàng gì, đối với tôi thì có lẽ tôi chỉ chấp nhận nghe vài bài của Piazzolla và Gotan Project còn lại đa phần không nằm trong list nghe nhạc thường xuyên của tôi. Nhiều người bạn trong cộng đồng Khiêu Vũ họ đón nhận âm nhạc Tango một cách hờ hững không khen, không chê, không ý kiến.. tôi hiểu họ đã không thích nhạc Tango ngay từ phút đầu.

Nhưng ly caffe đầu tiên trong cuộc đời tôi là thứ đồ uống tôi không muốn uống vậy mà giờ đây nó là thừ đồ uống tôi luôn muốn gọi khi đang ở một quán Cafe. Đơn giản là vì nó không phải là đồ uống ngon nhất mà tôi từng uống nhưng nó đậm và thấm vào trong con người đang uống nó.

Có lẽ tôi đã nhầm khi đánh giá về một điệu nhẩy, trong những thứ kỹ thuật đơn giản và “sơ sài” ấy con người ta dễ dàng bộc lộ sự tự do của cảm xúc hơn. Không có nhiều rằng buộc: tiêu chuẩn, luật lệ, Tango có những thứ đó nhưng người ta sẵn sàng phá bỏ nó bất kỳ lúc nào để cuối cùng giữa người nhẩy và âm nhạc không còn một dào cản nào nữa. Cuối cùng cái tôi cá nhân cái cảm xúc riêng sẽ phải xuất hiện trong điệu nhẩy, đối với bản thân tôi điều đó có nghĩa là tôi đã tìm thấy tôi, một thứ tôi rất thật và mộc mạc, một thứ tôi của chính tôi.

Argentine Tango xuất hiện khá nhiều trên Màn ảnh, đã số những lần xuất hiện Tango đều thể hiện thật tuyệt với và sâu sắc. Trong không khí của phim ảnh người ta mới thấy được sự thật về âm nhạc Tango, hóa ra âm nhạc Tango sâu lắng và quyến rũ hơn người ta tưởng nhưng điểu đó chỉ có thể cảm nhận được khi người ta đã ở trong một câu chuyện nào đó và cảm xúc hòa chung với cảm xúc của nhân vật. Tôi đã thấy những màn biểu diễn Tango trên sâu khấu, hình ảnh từ những kỹ thuật nhẩy của những vũ công chuyên nghiệp được thổi hồn Tango thật không thể mong gì hơn, nhưng nếu bạn đang xem một màn biểu diễn của một vũ công Argentine Tango thì bạn sẽ không phân biết nổi họ đang nhẩy cho khán giả hay nhẩy cho riêng họ, những gì họ thể hiện như đang kể một câu chuyện bằng vũ điệu, một câu chuyện rất riêng tư nhưng được kể một cách hồn nhiên và quấn hút không gian xung quanh. Họ diễn tả như thể chỉ có mình họ trên thế giới này.

Bài cảm nhận thật tuyệt vời của một người rất quen thuộc trong giới khiêu vũ tại Hà nội: Matadorvn
http://newdances.com.vn/story/argent...7/68/13/6/2010


Hãy để thời gian trả lời cho câu hỏi Tango là gì !!!
http://newdances.com.vn/story/argent...7/68/13/6/2010