MƯA BÓNG MÂY
Em hay hờn hay dỗi
Giống như mưa bóng mây
Vậy mà anh vẫn say
Vẫn theo em khắp chốn
Anh bỗng thành vui nhộn
Cho em vui.... lúc buồn
Và thành chú hề con
Giúp em cười... khi khóc
Ai cũng bảo anh ngốc
Anh có thấy...ngốc đâu?
Họ hỏi anh tai sao:
-''Anh yêu em nhiều thế ''
Anh chỉ cười lặng lẽ
Cũng chẳng cần thanh minh
Tình yêu của chúng mình
''Không giống ai''....mới thích
Có lần em tự trách
Khi cứ làm khổ anh
Anh chỉ cười hiền lành :
-''Nhưng mà anh ...thích thế''
Với anh , em luôn bé
Và cần được nâng niu
Bên mình có tình yêu
Mưa bóng mây ...càng khoái!
Đánh dấu