Không biết RV có " phá thơ của mình " ra không mà Bằng lăng tím hay thế, MS đọc mà thấy giật mình vì nghĩ, có thể mình đã sáo mòn rồi chăng, cũng phải phá mình rồi chăng? Những ý thơ, ngôn từ đẹp quá làm MS cảm thấy ghen tị đấy nhé
Em gánh mùa thu nhạt nhòa mầu nắng
Em gánh mùa đông thức trắng đêm đêm
Em gánh mùa xuân mơ ước rớt ngoài thềm
Và em gánh cả mùa hè nóng nực
Đây nữa:
Gánh nặng cuộc đời khiến vai em đã mỏi
Tôi dồn bốn mùa thành một khối nhẹ tênh
Vượt hoàng hôn gánh thẳng đến bình minh
Để vai em lại tròn xinh như vai con gái
Đánh dấu