... Em về chốn cũ một mình
Chẳng hay rêu mọc ngõ tình. Trượt chân
Dại em nhận dại, chẳng cần
Nói yêu rồi phải sa chân với tình
Tiếng yêu lỡ thốt một mình
Yêu người người trả lại tình. Ngẩn ngơ
Nghe đời thành cõi hoang vu
Xong tình xong cả những ngơ ngẩn sầu
Mây trôi lang bạt chốn nào
Lại đây mà uống chén đau mây này
Muốn say tình chẳng được say
Liều em tự rót cho đầy nhớ nhung
Thành hai kẻ lạ dửng dưng
Mưa rơi chốn cũ lòng rưng rưng buồn
Đánh dấu