Quote Originally Posted by meomeo2412 View Post
Mệt các bác quá, các bác cứ nói thế nào ấy, phiêu với cả xiêu, chắc lúc đấy là đạt trình độ thượng thừa rồi. Em học DS, cắm đầu vào học thuộc bước, học quay, học kỹ thuật, càng nhiều kỹ thuật thì phiêu càng ít, trừ khi là cao thủ rồi thì vừa đi đúng kỹ thuật vừa phiêu (đấy là theo đầu óc hẹn hẹp của em nghĩ thế).
Em nghiệm là cứ mình thuộc chân rồi, lại nghĩ đến tay làm thế nào cho chuẩn, rồi quay thế nào cho thật vững và đẹp cũng toát hết cả mồ hôi ra rồi. Thỉnh thoảng tập còn chán chít í, cứ bị mắng mỏ suốt thôi, nào là chân phải mở, phải thẳng, phải căng cổ chân, nào là lúc nào nén, lúc nào duỗi, nào là quay thì chân nọ phải thu về chân kia, co duỗi đầu gối thế nào, tốc độ thế nào cho phù hợp để vừa quay đủ vòng mà k bị quá đà... Lần đầu tiên em gặp một môn thể thao vận động mà còn phải dùng cả cái đầu nhiều nữa, lại còn phải phân tích lực phát ra từ đâu ....
Ôi giời ơi đủ thứ trên đời mà khi kết hợp vào 1 bước phải thực hiện từng ấy chuyển động, có lúc nào mà phiêu/xiêu hả các bác ôiiiiiii......... có liêu xiêu thì đúng hơn....
Bác ơi sao mà iem đồng cảm với bác quá. Em cũng chưa học hết cấp 3 của môn dancesport nên vẫn phải vừa nhảy vừa nhớ những gì được học và bối rối những gì chưa được học, nên chẳng phiêu được tận cùng với partner (vừa là Thầy em) khi học nhảy và khi tập chuẩn bị thi đấu. Thậm chí tụi iem còn ghét nhau, bao nhiêu lần chỉ mong thi xong để "thoát được của nợ". Thế nhưng hơn 1 năm nay ít tập luyện và nhảy chung với nhau (vì không còn thi đấu) tụi iem mới có thời gian "ngắm" lại nhau kỹ càng hơn và thấy có cảm tình hơn trước kia đấy. Ít ra bây giờ partner đôi lúc còn thấy em là phụ nữ còn trước đây nhìn iem nhăn nhó giống "mắm tôm".