Em gửi nỗi nhớ vào chiếc lá
Thả trôi theo dòng
Anh có nhận được không?

Hà Nội ơi, những ngày sắp vào đông
Bóng ai bước trên con đường ngập lá
Con phố quen bỗng hoá thành xa lạ
Lối nhỏ em về có ai đó ngóng trông?

Hãy khóc đi em đừng tự dối lòng
Đau đớn lắm phải không?
Khi yêu thương mà không dám bày tỏ
Khi nhớ mong mà chỉ dám lặng nhìn

Em đi tìm gì giữa những lặng im
Đi tìm mộng mơ, hay tìm kỷ niệm
Tự nhủ trên đời có điều gì là vĩnh viễn
Nỗi nhớ sẽ nhạt nhoà theo năm tháng dần xa

Em sẽ yêu lại từ đầu hay chỉ là tiếp nối của lần đã qua
Hạnh phúc nơi nao sau bao lần tiếc nuối
Yêu lại nhé thêm một lần sau cuối
Biết có giấc mộng nào đến được bến bờ xa?

(Just for me and myself in a sleepless night).