Quote Originally Posted by Hanoian View Post
Tản mạn tháng Chín


Tháng Chín đến, ngập ngừnglặng lẽ
Trời ưu phiền chợt nắng, chợt mưa...
Đêm se lạnh, em đã ngủ chưa
Hay còn thức bên thềm ngóng đợi ?!

Ngủ đi em cho nỗi đau dịu vợi,
Trái trong vườn còn kịp lên hương
Nếu em thức bao trái ấy sẽ ương
Không thể chín vì tim em lạnh cóng !

Nếu em thức khi trăng rằm tròn bóng
Bầy em thơ không có trái bày
Như chúng mình ngày ấy trắng tay,
Đêm hoang dại khi niềm vui tàn lụi !

Ngủ đi em, trong cơn mơ vời vợi
Anh lại về dìu dặt bên em
Như chú mèo tìm hơi ấm đã quen
Anh nhẹ nép vào em yên ngủ.

Anh lại về - như bao nhiêu ngày cũ
Đến bên em dịu ngọt lời ru
Anh lại ru lời ru Trung Thu
Lời đồng bãi vang tiếng cười thơ trẻ.

Ngủ đi em, ngủ đi em nhé
Xa cách nhau đâu phải lần đầu
Những đêm dài mình không có nhau
Ta đã biết từ khi tin số phận !

Từng cánh thư chúng mình trao nhận
Có bao giờ vắng nỗi xót xa
Từng ý thơ, điệu nhạc, lời ca...
Buồn dâng ngập khi tình yêu đứt đoạn !

Thôi ngủ đi em nhé, ngủ ngoan !...
Anh đi giữa lòng đêm Hà Nội
Trời chợt buồn, mưa vây giăng muôn lối
Ngọn đèn đường lặng lẽ thở than...

Có cô bé trú mưa cứ nhìn anh ngỡ ngàng ?!
Em tuổi ngọc, quanh em kỳ diệu
Hãy yêu đi và em sẽ hiểu
Người khách kia sao đội mưa lang thang !...
Ối, 9 cái tản mạn này rợp một trời đây.
9 cái cho 1 lời ru một thời nào đó và nhất quán đến độ MS chẳng thấy tản mạn ở chỗ nào
Hình như HN chỉ đặt lời tựa thế thôi, phải không HN?