
Originally Posted by
redriver
Red thf không ngất đâu cho dù MS có rủ rê đi chăng nữa , nhưng mà HN ơi , Red cũng muốn có đôi lời về Hồi ức Hồng nguyệt của HN đây:Những câu này rất hay :
Trong nỗi nhớ tôi tóc em như lụa tơ giăng mắc
Từng sợi hồn nhiên, từng sợi lo âu !
Rồi đây nữa:
Tôi chỉ nhớ từng sợi hiền, bối rối
Dịu giữa tay tôi, chảy mát vai tôi…
Ngọt ngào ơi, nồng ấm đến thế ơi
Nhớ em trong đêm dài lặng vắng
Chút gì còn trên môi tôi mặn đắng
Cố nhớ tìm trong ký ức chơi vơi !?
Dịu dàng ơi, mong manh quá ơi
Rất thơ mà

Nhưng còn những ...cái này.Red thấy sao sao đó :
Gặp nhau trong thác loạn vây quanh
Em là cô vũ nữ đầu xanh
Tôi cũng mưu sinh xa quê hương xứ sở
..
Khói thuốc bay, đèn thì mờ tối.
Khi xa em tôi còn gì để nhớ?
Thì xem ra cái chất thơ ở trên kia đã bị cái chất... đời thường...dung tục ở dưới này át mất rùi nhỉ

Có lẽ HN hiểu cảm giác của Rv!
Trong cuộc đời, có những tình cảm đẹp đẽ, nên thơ sinh ra bên khung cửa sổ của những căn nhà một tầng sơn màu tím, bên những trang thơ "tình chỉ đẹp khi tình chung thủy..."
Nhưng có nhiều tình cảm người với người khác nảy ra trong những chốn "đời thường...dung tục"!
Với HN thì không phải vì những tình người sinh ra nơi "đời thường...dung tục" mà không đáng được trân trọng, trái lại, nó càng đáng được trân trọng hơn, và vì thế, nó không hề kém "thơ" tý nào! lại càng không hề bị cái "đời thường...dung tục" át mất cái "chất thơ" ấy!
RV cô nương bỏ quá cho vì HN đã lỡ dọn ra 1 món mà RV không khoái khẩu! nhưng biết làm thế nào, chúng ta đang sống trong cuộc đời thật không phải toàn những căn nhà màu tím nên thơ, và HN chỉ viết được những gì mà mình trải nghiệm và trân trọng thôi!
Anh như loài tằm nhỏ
Một đời dệt tơ quanh!
Đánh dấu