Quote Originally Posted by sontung View Post
Mưa của mình đây

Chẳng ai thích trời mưa to cả
Nhưng tôi lại thích mưa tầm tã
Và lúc mưa to tôi lại khoái ra đường
Thế có kì cục không

Bạn cứ thử một lần như tôi
Hãy ra đường khi trời mưa to nhất
Hãy đón những giọt mưa khi nó chưa chạm đất
Cảm giác thật lạ lùng

Lúc đó tâm hồn mình thấy rất sáng trong
Bao bụi bặm đều theo mưa trôi hết
Những nỗi buồn hoà vào mưa trốn biệt
Ta tan vào trong mưa

Đó là những cơn mưa mà thiên nhiên trao tặng
Chẳng giống những cơn mưa bão táp trong cuộc đời
Mưa thiên nhiên thì buồn tủi sẽ nhanh trôi
Mưa cuộc đời nhớ mãi

Mưa cuộc đời cho ta bao tê tái
Vùi dập ta vào biển nước chẳng khoan dung
Để cho ta phải gắng sức vẫy vùng
Dù thân tàn lực kiệt

Chỉ khi nào ta vượt qua cơn mưa mà không thấy mệt
Đó là khi ta đã vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình
Đó là khi ta dám gạt mưa để vươn tới bình minh
Uống ngọt ngào hạnh phúc
Thể loại thơ này mình rất thích .Năm từ kết câu vừa cô đọng vừa giống như một nỗi niềm mà nhà thơ gửi gấm ST nhỉ