Tại sao lại là tango???

Người viết: Ruby31
(Chú thích: một số đoạn dịch từ bài viết “Dancing in the moment” của Sharna Fabiano)

Khiêu vũ đem lại cho người ta nhiều niềm vui: thân thể được rèn luyện và tâm hồn được thăng hoa. Nếu như dancesport là vẻ đẹp chuẩn mực của khiêu vũ và được đưa lên hàng chuyên nghiệp thì salsa và tango argentina lại đặc biệt để dành cho những người chơi không chuyên.

Tại sao salsa và tango argentine lại đặc biệt để dành cho những người chơi không chuyên? Câu trả lời là vì nó có một đặc điểm chung: Người chơi không bị gò bó vào các kỹ thuật nhất định mà có thể sáng tạo và đưa phong cách cá nhân của mình vào điệu nhảy. Thể hiện “cái tôi cá nhân” chẳng phải chính là niềm ưa thích và là mong muốn của người chơi trong tất cả các “cuộc chơi” hay sao?

Nếu như salsa mang vẻ đẹp của “một cô gái xinh đẹp, gợi cảm và căng tràn sức sống” thì tango lại là “nội tâm sâu sắc, dịu dàng nhưng cũng không kém phần mãnh liệt”. Một người mà không thể trở thành “một cô gái xinh đẹp, gợi cảm và căng tràn sức sống” như mình có lẽ thích hợp lựa chọn tango làm niềm đam mê cho một quỹ thời gian hạn hẹp. Không hiểu tại sao, mỗi lần nghe nhạc tango, mỗi lần nhảy tango, mình lại như chìm vào một cảm giác rất lạ. Không gian đỏ đen với những ánh nến lẻ loi luôn làm cho mình ngạt thở, linh hồn dường như rời khỏi thể xác và phiêu du trong một thế giới khác.

Mình đã đọc rất nhiều bài viết của những người chơi tango khác với mong muốn lý giải được “cảm giác khác lạ mà mình có trong tango” và đã đúc rút được một số điểm hấp dẫn đặc trưng của tango như sau:

Nhạc của tango: Nếu bạn đã từng nhảy tango hoặc đã từng nhìn thấy người khác nhảy tango, bạn sẽ thấy được khoảnh khắc này: “Tựa vào nhau, nhắm mắt lại và thả cho tâm hồn chìm sâu vào những giai điệu đầy cảm xúc của tango”. Vào thời điểm đó, nhạc tango đang ngấm vào máu, chảy vào tim của những người chơi tango đấy. Mỗi một bản nhạc tango đều chứa đựng tất các cung bậc của cảm xúc “hỷ, nộ, ái, ố” – nó làm cho người nhảy có cảm giác được nếm trải tất cả các gia vị của cuộc sống. Và làm cho người ta liên tưởng đến một niềm mong ước mà hầu như người nào cũng có được nắm tay một ai đó mà đi qua tất cả các thăng trầm của cuộc đời”.


Khả năng biến hoá sáng tạo: Trong tango chỉ có 3 yếu tố căn bản bất biến: đi bộ, dẫn và theo. Trong mỗi bài nhạc, tuỳ theo giai điệu, tâm trạng và bạn nhảy mà chân nam sẽ sáng tạo ra những bước nhảy của riêng mình để dẫn chân nữ cho tới khi bài hát kết thúc.Mỗi lần thay đổi bạn nhảy là mỗi lần người nhảy có một cảm nhận khác về điệu nhảy, điều đó tạo ra sự thú vị, ngạc nhiên và thách thức cho điệu nhảy. Liệu bạn nhảy mới sẽ bước đi những bước nhẹ nhàng hay mạnh mẽ. Những cái “ôm” sẽ là vòng tay dịu dàng hay siết chặt? Bởi vì sự sáng tạo trong từng khoảnh khắc giữa hai bạn nhảy, tango đòi hỏi người nhảy phải tập trung rất cao độ. Cũng giống như trong cuộc sống, không có người nhảy nào biết được chính xác bước tiếp theo sẽ như thế nào. Hai bước lùi không có nghĩa sẽ lùi tiếp bước thứ 3. Được ví như nhạc jar, đối với tango mỗi lần một cặp nhảy có thể nhảy khác nhau trên cùng một nền nhạc và cũng không có cặp nhảy tango nào nhìn ngoài giống nhau hay có chung một cảm giác giống với những cặp nhảy khác.
Khả năng thể hiện “một phong cách cá nhân độc đáo và duy nhất”: Chính vì những yếu tố chi phối một bài nhảy: khả năng sáng tạo, giai điệu, tâm trạng và bạn nhảy - đều là những yếu tố thuộc về con người - thuộc về bản thể của người nhảy nên một cách tự nhiên “cái tôi cá nhân” của người chơi tango được thể hiện rất rõ nét. Cộng đồng tango tại Hà nội hiện nay dù nhỏ nhưng cũng đã xuất hiện nhiều phong cách khác nhau: có người hoa mỹ quyến rũ, có người nồng nàn say đắm, có người chỉn chu mượt mà, có người nghịch ngợm vui vẻ.... mỗi người một cá tính riêng làm cho sân chơi tango thêm nhiều mầu sắc.

Ý nghia nhân sinh quan sâu sắc:

“Tango được ví như một ngôn ngữ không lời với tất cả các sắc thái, âm sắc địa phương, những ẩn ý thường đi kèm trong ngôn ngữ nói.Khi người nhảy trở nên nhạy cảm với các tín hiệu “dẫn” và “theo” của bạn nhảy, âm nhạc sẽ trở thành ngữ cảnh cho một cuộc chuyện trò riêng tư và thầm kín. Cuộc trò chuyện không lời bao hàm và thể hiện tất cả các sắc thái tình cảm mà con người đã từng trải nghiệm, từ hài hước đến giận dữ, từ hiếu kỳ đến châm biếm, từ đam mê đến sầu bi. Để nói được ngôn ngữ của tango, chúng ta cần phải tập trung cao độ vào các giác quan “nghe” và “cảm nhận” – chính điều này làm cho chúng ta có thể “hiểu” được bạn nhảy của mình qua từng “khoảnh khắc”. Ngôn ngữ đặc biệt này của tango khiến người ta phải ví chúng với nghệ thuật đàm phán, với yoga, với các quan hệ gia đình và thậm chí với nghệ thuật quản trị kinh doanh.

Tango không dành cho những tâm hồn yếu đuối. Sự thống nhất giữa trí óc và cơ thể đóng một vai trò quan trọng trong tango, nhảy tango đòi hỏi chúng ta phải kiên nhẫn, chấp nhận và hoà hợp cái tôi của bản thân mình và của người khác. Tango thể hiện cho chúng ta thấy cách mà chúng ta liên hệ với thế giới và với con người. Chúng ta càng hiểu nhiều về tango thì tango cũng chỉ cho chúng ta nhiều điều về bản thân chúng ta hơn.

Khi chúng ta học kỹ thuật “dẫn và theo” của tango, là cơ hội để chúng ta nhìn ra “sự lệch lạc trong giao tiếp” hơn là lỗi lầm, hiểu ra được ý nghĩa của ngôn ngữ không lời hơn là đổ lỗi cho bạn nhảy đi sai bước. Khi bản thân chúng ta thư giãn, tập trung hay tồn tại một cách song song và đồng điệu với bạn nhảy của mình, chúng ta tìm ra cách giữ hoà hợp và cân bằng thì cùng lúc đó tango lại dạy cho chúng ta cái nhìn về cuộc sống.

Tango hấp dẫn chúng ta bằng những vũ điệu đẹp, sau đó lại hướng chúng ta đến khao khát được thể hiện những cái tôi bản thể. Từ Tây Ban Nha tương ứng với từ “dẫn và theo” nếu dịch chính xác sẽ có ý nghĩa “thể hiện, khẳng định phong cách” và “tiếp nhận và phản xạ”. Đó là một quá trình mà chúng ta có được khi học tango, cũng là thứ mà chúng ta có thể sử dụng trong cuộc sống. Bản năng sáng tạo và dẫn dắt trong mỗi chúng ta luôn có khao khát được thể hiện và nó được tô vẽ đậm nét trong khi chúng ta thể hiện kỹ thuật dẫn trong tango. Nếu chúng ta là người “theo”, kỹ năng “theo” khi đó sẽ không tạo ra nhu cầu sáng tạo trong bản thể mà lại kích thích chúng ta phải tin tưởng, như khi người “theo” đặt niềm tin vào “người dẫn”, và điều đó nó thể hiện sự lựa chọn của một người trong cuộc sống, giống như khi ta đặt niềm tin vào một sự nghiệp, một chí hướng hay một tình yêu.”

http://www.argentinetango-club.com/D...id=296&Nid=384