Chủ đề cô đơn đã khép lại rùi mà sao mọi người vẫn say sưa quá vậy ta .Thui mình mở hàng chủ đề MS đưa ra nhé:

CON ĐƯỜNG VÀ BÀN CHÂN

Ngày ngày đi qua
Bao nhiêu bàn chân in lên con đường nhỏ
Con đường nhớ rất rõ
Những lạ quen in dấu trên mình
Những bước chân xinh
Của bao em bé
Vừa nhảy nhót chơi đùa mà sao vẫn rất nhẹ
Như vuốt ve âu yếm mỗi ngày
Bước chân thình thịch của các chàng trai
Như chiếc đầm cho đường chắc lại
Bàn chân nào bước đi chậm dãi
Mà như đếm ngược thời gian
Con đường thân quen nhớ cả được bước chân
Của những con người bị thời gian quên lãng
Xa quê lang thang
Bỗng vượt qua vạn dặm
Lại về
Bàn chân nào từng bước nặng nề
Chỉ của những con người cô quạnh
Bàn chân nào nhí nha nhí nhảnh
Vừa bước đi vừa ngoảnh lại ngắm nhìn
Đó là bàn chân của các nàng thôn nữ rất xinh
Đang tuổi lớn
Chỉ có một bàn chân con đường không bao giờ nhầm lẫn
Lúc dằn mình , lúc lại nhẹ như sương
Mỗi lần đi qua con đường lại thấy thương
Một nỗi đau không gì bù đắp
Bàn chân ai bước đi khó nhọc
Nhưng lại rất oai hùng
Tuy chỉ nặng một bên nhưng bước rất ung dung
Con đường bỗng nhận ra
Mỗi khi đi qua
Đó là bàn chân của người anh hùng
Cho những con đường quê hương dài thêm mãi

Nhân ngày 27-7, RV viết bài này tặng cho các chiến sỹ oai hùng của chúng ta.Những anh hùng trong tim nhân loại!