Tháng Ba của hahoang bồng bềnh lãng mạn như "tháng Ba Đà Lạt" ấy nhỉ! =D>
Printable View
Thanks Redriver! Nhưng như thế là làm khó cho MMS rồi.
Mà thơ của MMS chỉ được 1/2 những điều mà Redriver nói đến thôi.
Có cảm xúc, nhưng tuyệt tác thì chỉ là ước vọng.
Thật ra, mỗi người tùy theo tâm trạng, tính cách, vấn đề của bản thân, thì sẽ yêu thích mỗi loại và mỗi bài thơ khác nhau.
Góc thơ này yên bình và thân thiện, thật là thích.
Mọi người được chia sẻ với nhau hai niềm yêu thích là THƠ và KHIÊU VŨ, như thế là thật nhiều rồi đấy.
Và đây là những bài thơ cùng tên, nếu các bạn có viết thì hãy chia sẻ cùng nhau nhé. Đêm nào người ta cũng MƠ mà ...
MƠ
Lung linh lung linh lung linh
Giọt nước sớm mai trên cánh hồng
Có thể là nỗi buồn tràn rơi
Cũng có thể là niềm vui rớt lại
Lung linh lung linh lung linh
Khóe mắt nhìn theo
Có thể là mong manh niềm đau
Cũng có thể là bập bùng hy vọng
Lung linh lung linh lung linh
Giấc mơ ấy
Có thể đến với tôi thật vậy
Cũng có thể là mãi mãi mơ
MƠ
Người về từ nghìn trùng
Xanh mướt
Dìu em vút trong thăm thẳm xa vời.
Người về từ cơn giông
Đẫm ướt
Vuốt lại cho em mái tóc rối bời.
Trong bóng nắng
Bên ánh cười
Trên đôi môi chứa chan hạnh phúc.
Người đó chăng?
Thật chăng?
Hay là ảo giác mong manh?
Hay là giấc mơ gọi thức?
MƠ
Đêm nhón chân
Khẽ khàng và mềm mại
Con đã ngủ rồi
Bóng ngày còn đọng lại
Chớp mơ màng trên mi.
Khoảnh khắc ấy con mơ gi
Mà lúm đồng tiền mờ ảo
Ngoài kia ngừng dông bão
Để trái đất tròn xinh bay theo giấc mơ xinh.
Mong trái đất mãi vẹn nguyên
Cho giấc mơ xinh đậu lại.
Chào chị Mimosa, lâu rồi không thấy chị đến tập ở VDance, giờ mới lại thấy xuất hiện ở đây với chùm thơ mới: "Mơ", thật là dịu dàng, nhẹ nhàng nhơ...mơ. ;)
Biết yêu
Tình yêu như hạt mưa mùa hạ
Đến bất ngờ và chợt tắt thật nhanh
Tình yêu như sợi chỉ mỏng manh
Lúc căng tràn rồi ngày mai cũng đứt
Ôi tình yêu và hạnh phúc
Làm sao để có suốt cuộc đời?
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Tình đến tình đi bồi hồi
Như cây già có chồi non thay thế
Như đại dương có sống vỗ dạt dào
Biết yêu là phải biết khát khao
Là phải biết thế nào là nước mắt
Là khi nhận ra nơi tình yêu vụt tắt
Là khi ta được bồi đắp con tim...
to cô redriver: Như cô nhận xét, cháu muốn viết thơ trong sáng vui tươi như bài trên của cô lắm ạ, nhưng trong cháu không có được những phút tươi vui như thế!!! Còn cháu sáng tác thơ từ hồi lớp 2, toàn bài "hồn nhiên, thơ ngây" cực kì cô ạ. Hồi đó viết đúng chất trẻ con, thì cũng bị mọi người nói là già đó cô. hì hì, chả nhẽ up mấy bài đó lên đây, mọi ng cười bể bụng mất=))
TÌNH YÊU cũng đã từng tươi đẹp
Trải màu hồng dịu nhẹ khắp lòng tôi
TÌNH YÊU là cuộc đời tươi mới
Là tình thiêng liêng cho tim lớn mỗi ngày
Nếu tình yêu không quay đầu vội vã
Tôi cũng thấy cả bầu trời ban mai
Nếu tình yêu mang anh trở lại
Sẽ có vui và ấm áp nụ cười
Hồn yêu!
Có lẽ nào tôi đã biết yêu
Biết thương biết nhớ
Biết chờ mong một người!
Là khi ấy
Ôi hồn tôi như thể
Chín tầng không trôi tuột cả hồn yêu
Khi lang thang khi gió lộng ban chiều
Trời cảm xúc dạt dào xoay quấn quyện
Nhốt hồn yêu say mắt biếc mơ hồn
Và ngoài kia
Nhịp tình vươn vẫy gọi
Gió chập chờn ngong đợi kẻ tình nhân
Hôn dìu dặt nắng mơn làn tóc nhỏ
Một trời yêu bùng vỡ đổ sắc yêu
Tôi say sưa như đứa trẻ rong tìm
Điều kì diệu ẩn đằng sau cuộc sống
Ngỡ như lạc ma trận màu huyền diệu
Mỗi sắc đời vang vọng triệu vần thơ!
Mùa thu đến
Vòm trời xanh và lá vàng rực rỡ
Thiếu dáng người ta chợt chẳng là ta
Sao tình yêu bay như gió vô tình
Lướt ngang qua cho lòng còn bối rối
Phút tơ tình ôi khoảnh khắc hồn mơ !
Ta mơ người như thủa trước bên ta
Bước chầm chậm như đôi tình nhân cũ
Như dáng hình còn hằn in trong mắt
Đôi mắt thầm lơ đãng lá vàng rơi
Và thu qua tuyết trắng xóa rơi đầy
Che lá vàng che cả thủa mùa thu
Lá vàng kia có tuyết phủ vùi qua
Còn lòng ta thời gian nào lấp được!
@ mimosa:
- HN thì đúng là khá kỹ tính và yêu cầu khá cao. Nhưng nếu đã Thank bạn thì nghĩa là đã thích thơ MS.
- Giả sử HN chưa thích bài thơ nào đó của MS đi chăng nữa, thì anh ta cũng chỉ là một người trong "mỗi người..." mà MS kể trên kia thôi. Và khi "mỗi người" nơi đây đều hạnh phúc với những gì MS chia sẻ, thì sao MS lại muốn bỏ chốn "yên bình và thân thiện" này để chạy "đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt" nữa?!
:-$
Những "MƠ" hay quá!
Ý tưởng và thể hiện thật xuất sắc. HN rất thích "Mơ" 2 và 3, dụng công đã đến chỗ tự nhiên!...
Nhưng có vẻ những "Mơ" này là của một người tỉnh, đang quan sát và chiêm nghiệm về "Mơ"...
HN xin đóng góp một "Mơ" theo nghĩa... đen xì, chỉ là Ghi chép một giấc mơ thôi, góp vui chút.:D
Mơ
Vào nhà thờ thành phố
Anh với bé cùng đi
Không đi theo đại lộ
Lại đi theo đường hầm.
Chuẩn bị thật cẩn thận
Này giày vải, bít-tất
Này quần áo gọn gàng
Nửa đêm mình xuất phát.
Tay trong tay xiết chặt
Em bước sát bên tôi
Nghe nói rằng có thật
Con sư tử cản đường!?
Ôi người thương, người thương
Chưa đi em đừng sợ
Có anh đâu phải thường
Cho sư tử biết mặt!
Lời của tôi chưa dứt
Sư tử đã hiện ra
Trong bóng đêm mờ mịt
Miệng chơm chởm hai hàng
Tôi ôm chặt lấy nàng,
Nàng hôn tôi tha thiết
Sư tử thét ầm vang...
Và tôi choàng tỉnh giấc!
:D
Lại nghe mùa trở giấc
Xôn xao những ngày thường
Xao xác nhớ và thương
Nghe mùa đi rất nhẹ...
Con gió nào nói khẽ
Nắng cũng rất mơ màng
Chao nghiêng chiếc lá vàng
Mùa bắt đầu..tha thướt...
Giấc mơ nào phía trước?
Mộng mị nào đêm qua?
Cũ xưa và nhạt nhòa...
Chờn vờn chi - ký ức!
Vờn trêu: này mắt biếc
Lên thắp lửa đa tình
Dáng mùa kênh kiệu quá!
Mới hay lòng phiêu linh!...
Nhắn cùng em
Đừng vội u buồn em gái nhỏ
Với tình yêu là như vậy đó
Tình yêu nồng nàn như trái chín trên cây
Tình yêu lạnh lùng chỉ có chua cay
Từng cung bậc tạo nên giai điệu sống
Tình yêu nào làm con tim cháy bỏng
Từng phút từng giây chỉ thấy đắm say
Yêu đến quên mình cho hạnh phúc ngày mai
Tình yêu đó hãy giữ gìn em nhé
Tình yêu nào khiến cuộc đời buồn tẻ
Âu lo nhiều , vui vẻ chỉ thoáng qua
Trao ngập ngừng , chỉ tính toán so đo
Thì em hỡi hãy nhớ cho đừng luyến tiếc
Hãy dũng cảm lên ,hãy nói lời tiễn biệt
Đau một lần nhưng xóa vết trong tim
Vượt bão giông sẽ tìm thấy bình yên
Tim thanh thản để đón tình yêu mới
Hãy hòa mình vào trong đêm hội
Không xa đâu tình yêu mới đang chờ
Bởi cuộc đời đầy những bất ngờ
Chỉ dành tặng cho những người biết YÊU và biết SỐNG
Điều tự nhiên
Trái tim yêu không biết nẻo quay về
Không biết dại, đừng dạy khôn cho nó!
Buồn chẳng vì sao,
Vui chỉ tình cờ
Tim trăng gió bởi tình chưa chín mộng
Nên đi về còn lắm nẻo tơ vương.
Không biết tại sao thương,
Vô cớ cũng dỗi hờn!?
Yêu là lửa, không yêu là tuyết lạnh
Tim chẳng có gì để kiêu hãnh
Say đắm với tình chỉ là lẽ tự nhiên!
Lâm Cúc.
:D
[QUOTE=hahoang;6027]T
Đây là tháng 3 của tôi:
Tháng 3 vừa chợt đến
Em nghe lòng bâng khuâng
Giã biệt tuổi trăng rằm
Em đã thành thiếu nữ
Từ một cô gái nhỏ
Em vụt lớn kiêu sa
Đẹp như một bông hoa
Giữa vườn khoe sắc thắm
Chào lũy tre xanh đậm
Chào chồi biếc trên cành
Chào bầu trời trong xanh
Chào tiếng chim lảnh lót
Từ trên cao chót vót
Nắng vén mây mỉm cười
Gió xôn xao gọi mời
Chào tháng 3 tươi trẻ
Có gì mà vui thế
Mắt long lanh, môi hồng
Mái tóc bay bềnh bồng
Tà áo tung trong gió
Đón chào em gái nhỏ
Bước tung tăng vào đời
Xanh thắm cả bầu trời
Là tháng 3 ngày ấy
Xưa
Nét cười xưa
Khiến lòng ta say đắm
Ánh mắt buồn
Ta chợt hóa ngu ngơ
Khi câu thơ rung động buổi trời chiều
Bước chân ta còn dư đầy nhịp sống
Bản tình ca, xưa hãy còn vang vọng
Trái tim người hòa nhịp điệu tình yêu
Và khúc hát tưởng chừng như bất diệt
Nay! Hóa sầu âm hưởng nhịp chia ly
Cuộc sống vô tình
Ai chẳng nhận ra
Một mình rong ruổi
Theo lối xưa tìm!
Em nhớ
Em nhớ chiều nay ta đi chơi
Khi mà ánh nắng đã ngừng lan
Cơn gió buổi chiều xao xác lạ
Trăng vàng hé lộ ngẩn cười say
Em nhớ chiều nay ta đi chơi
Con đường heo hút những mây bay
Có người vơ vẩn mơ tình lặng
Lỡ yêu ánh mắt đến cuồng say!
Em nhớ chiều nay ta đi chơi
Nhớ từng cơn gió nhớ hơi ai
Nhớ trong sâu thẳm miên man vội
Nhớ người, em nhớ lúc em say!
Em nhớ chiều nay ta đi chơi
Em say người ấy liếc vội qua
Em say tiêng cười ai bất chợt
Em say thế giới hóa mơ hồ!
Em muốn gặp người ngay phút giây
Để yêu để đốt những mong cầu
Để lòng đắm vội trong miên ý
Để tình thiêu cháy cả nhân gian!
Em chỉ muốn giật chỉ muốn ôm
Tấm thân thơ liễu ngất ngây tình
Đã làm em chết trong chờ đợi
Trái tim già cỗi hóa thanh xuân
Em nhớ chiều nay em bên ai
Yêu người em chẳng biết thân em
Nhưng mà không yêu thì có tội
Tim em chỉ biết có yêu người.
Em muốn hét lên vang đất trời
Cho đêm mưa gió phải bừng lên
Cho triệu người đêm nay không ngủ được
Cùng em thao thức nhớ người yêu!
Góc tháng Ba
Tháng Ba đủng đỉnh cơn mưa lạnh
Sương lả lướt bay những xóm nhà
Nắng cao oằn mình theo mây trắng
Hương nồng đất ẩm cũng phôi pha
Tháng Ba cửa ngõ ôi kì lạ
Ngả mình hè tới bóng xuân qua
Gió se hẵn còn vương vẫn mãi
Chùng chình trông ngóng tiếng ca ai...
Chào anh Đặng Tuấn và xin cảm ơn anh về tất cả !
Cho tôi gửi lời chào cô Khánh Chi của VDance, mong cô trẻ đẹp mãi.
Tôi xa nhà xa Hà Nôi lâu quá nên chưa thể đến tập được, thật tiếc và nhớ VDance lắm.
Một lần nữa xin cảm ơn anh, sự liên tưởng về Mơ của anh làm tôi xúc động đấy
HN thật tinh tế đấy:clown:,
Nhưng nhỡ MƠ 2, là THỰC thì sao? THỰC có thể vẫn ngỡ là MƠ ấy
" Mơ như thực, và thực lại lung linh huyền ảo" - Câu này của Redriver, tôi thấy tâm đắc đấy
MƠ của HN khá độc đáo, đầu tiên tôi ngỡ là giống kết cấu + nhịp điệu của Bài thơ đi CHùa Hương, nhưng kết thúc thật bất ngờ, đúng là giấc mơ, tỉnh dậy vừa hoàn hồn lai vừa tiếc
[QUOTE=mimosa;6112]Mình viết tặng cho riêng MMS câu này nhé , nhưng có thể là mình đang tặng mình cũng nên , chia xẻ mà :)
Ai đã từng là một nàng thiếu nữ
Cũng đã từng là một cô gái nhỏ trong thơ
Bởi chúng mình là trung tâm của vũ trụ
Không có chúng mình THẾ GIỚI CHẲNG CÓ THƠ!!!:D
@ redriver: Tản mạn tháng Ba RV
Em gái nhỏ, lớn lên giữa "lũy tre xanh đậm, chồi biếc trên cành, bầu trời trong xanh, tiếng chim lảnh lót", những hình ảnh thật đẹp và trong sáng!
Rồi một ngày em lớn bồng lên, tỏa hương sắc "giữa vườn":
Nhưng HN không thích từ kiêu sa ở đây lắm! có bông hoa "đồng nội" nào mà lại "kiêu sa" "giữa vườn" thế? Cái sức sống trong trẻo của bài thơ vì thế mà ít nhiều gián đoạn nơi đây...
HN tin là RV cũng chưa chắc đã thích "kiêu sa" ở đây lắm, đây có lẽ là chuyện "làm thơ nên phải lụy từ" chăng? :D
Khổ này thật hay, hơi thơ liền lạc tự nhiên, đầy ắp hình ảnh đẹp đẽ trong sáng mà lại đầy nhạc tính.
=D>
"Mơ" của MS làm người ta thoáng liên tưởng đến Sắc màu của Trần Tiến hay các ca từ của Trịnh với thủ pháp ấn tượng siêu thực, nếu có gì khác thì đó là cái dịu dàng nữ tính phủ trùm lên tất cả.
Bất ngờ, tản mạn, từ hình ảnh này chợt nhảy sang hình ảnh khác, hình ảnh nào cũng sắc nét, mãnh liệt như khát khao trong lòng. Những khoảng khắc dường như rạch ròi, dứt khoát, riêng rẽ, tách biệt mà lại liên quan vô cùng trong cảm thức, bảng lảng ùa về như ký ức, như ước mong, như ảo ảnh... của một người ngủ gục trên bàn thương nhớ, chập chờn chợt tỉnh chợt mơ, hay của người đang xuất thần theo niệm tưởng; và cũng không chắc mình đang mơ hay tỉnh? đã mơ hay đã tỉnh vào cái lúc ấy, lúc "MƠ"?!...
Đây chính là sự "dụng công đã đến chỗ tự nhiên!..." của MS vậy!...
=D>
Nếu không có bạn nào xúc cảm với "tháng Ba" hay kể chuyện "MƠ" nữa thì HN xin chuyển đề tài nhé.
HN cũng xin giới thiệu một bài thơ "không tình yêu" mà HN từng thích:
Áo trắng
Áo trắng thủa nào anh đi học
Đã bạc như gin, đã lấm như đời,
Nên lúc rảnh anh muốn làm trái cóc
Nằm khuất hộc bàn chờ áo trắng cong môi!
Bùi Chí Vinh.
[QUOTE=Hanoian;6122]@ redriver: Tản mạn tháng Ba RV
Chào thầy ạ !
Nghe HN phân tích , RV lại hồi tưởng đến một tiết bình thơ . Thật là cảm động. Cám ơn HN nhiều nha !Khi RV viết bài này là theo lời kêu gọi của chi MMS nên viết tùy hứng mà . Cảm xúc liền mạch và có thể trong lúc viết sự cảm nhận về ngôn từ chưa sâu sắc được như lúc HN phân tích đâu ạ .Xin chân thành cám ơn vì thầy phân tích hay quá .Bây giờ RV thử chữa như thế này HN nghe xem có được không nhé :
Từ một cô gái nhỏ
Em vụt lớn bồng lên
Đẹp như một nàng tiên
Trong những trang cổ tích
Chào chồi non xanh biếc
Chào quả nặng trĩu cành
Chào bầu trời trong xanh
Chào tiếng chim lảnh lót...
[QUOTE=redriver;6130][QUOTE=Hanoian;6122]@ redriver: Tản mạn tháng Ba RV
Chào thầy ạ !
Vâng, HN, có lẽ MS cũng phải dùng từ trên của RRV để tỏ lòng thán phục một người bình thơ ở cấp độ bặc thầy - Không, hơn thế, đấy còn là một sự sẻ chia thật sự chân thành.
Mọi người đồng ý không, chia sẻ thật khó chứ chẳng đơn giản tí nào.
Người viết rối tung, chẳng biết đường nào mà lần trong cái mớ bòng bong MƠ ấy nữa.
May sao có HN thật TỈNH.
Thanks!
@ redriver
- Cố thi sĩ Phạm Tiến Duật có lần nói với mình trong một lần tình cờ gặp gỡ và nói chuyện thơ: Kỹ năng làm thơ là thứ người ta có thể chia sẻ với nhau, nhưng tâm hồn và tài năng (làm thơ) thì không ai cho ai được!
Mình cũng muốn nói với bạn như thế. Bạn đã có hai điều sau, còn kỹ năng của bạn thì tiến bộ rất nhanh chóng, từ bài "Hịch Fashion" mình biết đầu tiên về bạn đến nay, bạn làm HN bất ngờ về sự "lớn bồng lên" trong thơ ca của bạn!
Vì thế, HN thích được làm "bạn thơ" với RV hơn là "làm thầy" RV (mà cũng chả dám đâu)!
- Sửa như khổ trên rất được (vì nếu không sửa thì cũng đã "rất được" rồi mà, làm gì có vẻ đẹp hoàn mỹ ở trên đời nhỉ!). Nhưng HN thấy tiếc cái "lũy tre xanh đậm" của RV, nên mạnh dạn đưa ra thêm một "khảo dị" nữa:
...
Em vụt lớn bồng lên
Đẹp như một nàng tiên
Giữa quê hương đầm ấm
Chào lũy tre xanh đậm
....
Chỉ là "khảo dị" thôi nhé, mạnh dạn đưa ra vì nhớ có lần RV đã cho phép HN được "uống trà (thay rượu) và bàn chuyện thơ" với RV.