Dã man quá. Bạn nào yếu tim đừng có xem nhe'. Mình chỉ dám xem 30s đầu thôi...:-/
Tỉ lệ là ngoài bắc phụ nữ lấn nam giới ,thì trong nam lại ngược lại (nam giới lấn phụ nữ ) .Mình có ngồi sân bay ,thấy hành loạt các cô đi lấy chồng ngoại quốc .Hỏi tại sao không lấy chồng việt ,các cô nói rằng con trai ở đây đi nhậu nhoẹt tối ngày .Xong về đánh vợ ,đập con không chịu làm ăn .:)mà nói chung ở đâu cũng có người hiền ,người ưa bạo hành .
Chà chà… Mình cũng còn trẻ ! Thấy í kiến của “LaCumparsita” hay lắm, muốn học theo ngay. Nhưng mà sao trong lòng vẫn cứ thích sống như lời “romance75” nói ! Hình như lí trí thì ngiêng theo “LaCumparsita” còn tình cảm lại ngã theo “romance75” ! Chợt nhớ câu ‘Khi tình iêu lên tiếng thì lí trí phải ngậm câm’ đã được đọc từ thuở xa xưa nào.
Mình cũng đồng í với bạn “neutr”. Ban nhạc (do bác “xucxich69” chỉ huy) chơi điệu ‘trống đánh xuôi, kèn thổi ngược’ sẽ tạo ra bản hỗn tấu làm điếc tai hàng xóm láng giềng. Bao nhiêu người lân cận phải biếng ăn mất ngủ theo chứ chẳng phải chơi đâu.
Bác “xucxich69” ơi, hôm nay em lại vào đây, đọc lướt qua, cảm động quá, phát biểu linh tinh như thế, bác xem có đúng được chút nào không hả bác?
Nhớ bác, bạn của bác, và các bạn của bác quá chừng bác ạ ! Khi nào có nhiều thì giờ sẽ tâm sự với bác nhiều hơn.
:):):)
@qteo : Bác đi lang thang nhà hàng xóm sao không ghé về "sào huyệt". Bác có nghe em ới ời gọi bác không? Tuổi sồn sồn như em thì nên theo lý trí hay tình cảm hả Xucxich và Qteo ;))? Em thấy nhiều người tuổi già nhưng trái tim và tâm hồn còn trẻ hơn cả teen ấy. Thôi thì tuổi mình không "đấu" lại được với thời gian thì ráng giữ cho trái tim vẫn "rung động" các bác nhỉ?
Tạo hoá không thiết kế trái tim để đựng lý trí mà để đựng tình cảm, lý trí phải thường trú trong hộp sọ. Nếu như chung cư thì cái chung cư trái tim này nó cũng hơi chật chội nên hai anh này không thể ở chung (nhưng nhiều anh tình cảm thì ở chung với nhau được). Anh tình cảm xuất hiện trước dành mất rồi nên anh lý trí đành lên ở tuốt trên lầu cao. Hai anh này gặp nhau là cãi nhau chí choé nên chỉ được chọn một anh đại điện thôi khi muốn cuộc sống khô khan hoặc ướt át.
Ca sĩ Mỹ Linh đã từng chia sẻ "Phải hát bằng 1 trái tim nóng và 1 cái đầu lạnh". Thú thật là đến giờ mình vẫn ko thể hiểu được làm thế nào để thực hiện được điều đó, bởi vì theo mình hiểu thì ở tại 1 thời điểm thì mình chỉ có thể chọn 1 trong 2, tình cảm hoặc lý trí thôi, phải vậy ko nhỉ?
Và người ta thường nói rằng nên cân bằng cuộc sống của mình thì tốt hơn, nghĩa là chúng ta có thể chọn tình cảm hoặc lý trí vào những thời điểm và đối với những sự việc khác nhau xảy ra, chứ cũng ko ai hoàn toàn chỉ chọn lý trí hoặc tình cảm.
Thành thực thì mình cũng là 1 người khá lý trí, rất nhiều lúc tự dằn vặt mình vì tại sao mình ko hành động như con tim mách bảo. Mình ghét sự lạnh lùng của lý trí nhưng mình ko thể vượt qua được bức tường do chính mình tạo ra này.
Ý kiến cá nhân em thì thế này: người ta sợ đụng chạm đến 2 chữ đam mê vì đam mê được hiểu là say mê theo đuổi cái gì đó mà bất chấp tất cả, mất hết cả lý trí. Đúng là tuổi trẻ k nên đam mê quá mà quên việc học tập để gây dựng tương lai. Còn tuổi sồn sồn như em với các bác, em nghĩ mình cũng nên dành ra một chút gì đó cho riêng mình gọi là để bù lại, lấy lại sinh lực mà hết sức với cộng việc và con cái. Chồng em bảo, bây giờ phải dành hết cho gia đình đến khi con cái trưởng thành hết và về hưu thì tha hồ "đi nhảy", ông ấy k bận tâm. Nhưng em kiên quyết bảo vệ sở thích vì tới lúc đó chắc gì còn say mê với DS. Chưa kể bây giờ vóc dáng còn chưa xập xệ, còn muốn may và mặc mấy cái bộ váy lấp lánh, tới lúc đó mặc vào gây phản cảm thì ngại chết. Thế đấy, nên cứ phải gồng mình gánh vác gia đình, chả dám trách ông xã vô tâm, vì ông ấy bảo chưa phải là vất vả, vẫn còn thời gian và hơi sức "đi nhảy".
Sao em post bài lại bị dừng lại kiểm duyệt?
Thế đấy, nếu k "phọt" ra thì bắt đến bác HN nhé.
Hì hì... còn tỉnh táo để chọn được là đã có ảnh hưởng của "anh" lý trí rồi. Bạn đúng là lý trí "toàn tập".
Đồng tình và rất "khoái" giải thích của Xucxich về trái tim và lý trí nằm ở 2 chung cư thấp, cao và cãi nhau chí chóe.... Tuổi trẻ thường làm theo tình cảm, bồng bột, bốc đồng. Từ 30-40 thường theo lý trí. Tuổi này ai chưa "chống lầy" thì khó lắm vì các nàng cầm "kính lúp lý trí" săm soi các anh và...gạt sang bên hết vì 1 vài lỗi nhỏ nhìn qua kính lúp cũng thành to. Qua ngưỡng 40 thì lại muốn "trở về tuổi thơ" vô tư, không phải nặng đầu suy nghĩ. Một số người thì muốn sống gấp, hưởng thụ gấp, yêu gấp vì đã ở leo qua bên kia đỉnh đồi của cuộc sống rồi. Leo lên thì khó, còn lăn xuống thì nhanh lắm.
Romance ơi, PHCM nghĩ đôi khi phải ép các business women uống rượu cho say để nhìn đời mờ mờ ảo ảo cho đẹp, khi đó con tim mới active và rung động được. PHCM cũng muốn say lắm mà không biết uống rượu khà khà...:))
Trái tim và lý trí một chàng trai đang trong giai đoạn cưa cẩm tranh luận với nhau.
- Nhớ quá! Phải nhắn tin thôi - Trái tim nói.
- Không được - Lý trí phản đối.
- Sao không được?
- Thôi đi, mình có là gì của người ta đâu.
- Mày mà nói nữa là tao ngừng đập bây giờ.
- Thôi thế nhắn đi, chứ mày ngừng đập thì tao sống kiểu gì.
- Hihi…, thế tao nhắn đây.
- Khoan, đưa tao nhắn cho, không có tao, mày nhắn ngu lắm.
Lý trí và trái tim
Sao em cố quên đi
Mà thấy càng lại nhớ
Anh một người bội bạc
Có đáng để em yêu?
Em không hiểu trái tim
Trái tim từng rớm máu
Anh lạnh lùng quay bước
Theo người con gái kia
Lý trí em tỉnh táo
Bảo em phải quên đi
Nhưng sao em vẫn nhớ
Con tim chẳng nghe lời
Khi ta yêu một người
Dù làm ta đau khổ
Nhưng tim ta vẫn nhớ
Có phải là tình yêu?
Phương Thảo
***
Tuy không muốn, nhưng lý trí buộc anh phải gõ cửa trái tim em, dù trong em đang có bóng dáng ai kia.
Anh không thể sống xa em... ^^
Sao ai cũng nói yêu là của trái tim thế nhỉ. Tất cả là do thần kinh, bộ não làm ta có cảm giác dẫn tới tim hoạt động không bình thường chứ đâu phải trái tim biết yêu.:-/
[QUOTE=mrga;26050]Sao ai cũng nói yêu là của trái tim thế nhỉ. Tất cả là do thần kinh, bộ não làm ta có cảm giác dẫn tới tim hoạt động không bình thường chứ đâu phải trái tim biết yêu.:-/[/QUOm
Tim dap nhanh co co che hoat dong than kinh va the dich, than kinh chuc nang cung k chiu su chi dao cua bo nao nen nguoi ta noi yeu bang tim. Co che dai hon nhung vi k danh duoc chu co dau nen hen mrga khi khac.
Mà người tình và người yêu khác nhau ở điểm gì các bác? :)
Bạn Mrga này lên mười mấy tuổi rồi mà hỏi câu này:)? Gọi là người yêu khi 2 người yêu nhau, còn người mình yêu là mình yêu thôi còn người ta không có iu mình;)
Chưa biết yêu thì đến người yêu cũng chưa thể có chứ không nói người tình. Chắc phải tầm cỡ như Hanoian mới xứng đáng để phát ngôn: Người tình của tôi....
Vấn đề không chỉ đối tác nữ, mà phải đàn ông lịch lãm, hào hoa ở mức nào đó trở lên mới nói được 4 chữ đó. Ha Ha. Bác Đặng cũng chưa đủ tầm cỡ để nói...
Vấn đề là ở chỗ "cân đối", cái ranh giới của điểm dừng và quá trớn rất mong manh. Khi ta còn trẻ, nhiệt huyết tràn đầy, ta rất dễ ảo tưởng có thể dễ dàng làm chủ bản thân... nhiều bạn trẻ (cả một số người có tuổi, nhiều kinh nghiệm sống) đã phải trả giá vì hai chữ đam mê (không cứ là kv mà còn nhiều sinh hoạt khác trong đời sống). Vì vậy đam mê lành mạnh không có gì sai nhưng làm sao mở to mắt để có thể nhìn rõ stop line, do not cross.
Em thì chẳng biết đã out of date chưa, nhưng đi tập KV ông xã không cho, ông lấy lý do bây giờ con cái còn nhỏ không được “đi nhảy”, tất cả dành cho gia đình, con cái; khi nào con cái trưởng thành cụ thể là về hưu rồi thì đi nhảy thoải mái ông ấy không bận tâm. Nhưng em vẫn ngoan cố dành một chút thời gian theo đuổi đam mê, tự biện minh là cần có một khoảng như vậy cho riêng mình để phục hồi sức lực, tinh thần tiếp tục làm việc và phục vụ gia đình, con cái. Cũng chả dám chắc “nắm tay” được tới bao giờ, có mù hay sáng lại được không. Đã trót đam mê, mà pn lại không phải “giai nhà” nên phải chịu gồng mình gánh vác gia đình, chẳng dám trách ông xã vô tâm khi nào vì ông ấy bảo: chưa phải là vất vả, vẫn còn thời gian và hơi sức “đi nhảy”
Trước giờ có dùng avatar đâu, giờ phải đưa ảnh chân dung mình to mồm thế may ra nói mấy cậu tre trẻ như MrGa mới tin, thế hệ em không "cổ điển" đâu bác, ngày xưa toàn dắt người yêu đi nghe nhạc hard rock không hà, trong đó toàn đèn màu chớp nhoáng tối hơn cả vũ trường nữa đấy.
Mình đi công tác, có mua được ít sâm mang về biếu tứ thân phụ mẫu. Các cụ đều bảo: Ồ, cái này quý lắm, cất kỹ đi để lúc khẩn cấp dùng (!) - đại khái là lúc chuẩn bị hành trang đi đến nơi rất tốt đẹp, cực lạc và không ai muốn quay về nữa. Mình bảo: Cái này để hàng ngày các cụ dùng, mỗi lần 1 ít để khỏe người sống lâu. Chứ đem cất đi, dùng lúc khẩn cấp đấy chỉ kéo được thêm 15, 20 phút; làm thế, chẳng hóa ra con mua sâm về để ... đốt ở phía nam Hà Nội.
Các cụ còn cãi cố: 15, 20 phút ấy mới quý. Mình bảo: Thế thì các cụ cứ nì nèo thêm 15', rồi lại thêm 15'... mệt lắm. Chẳng thà sống thật khỏe, ra đi nhẹ nhàng với câu "Ta phắn đây, không quay lại đâu". Thế nên mời các cụ đi uống sâm ngay.
Nghe cái câu "tất cả dành cho gia đình, con cái" hoành tráng quá - một sợi dây xích chịt cổ phụ nữ, không há miệng ra kêu được nếu bạn để nó chịt - mà lại do bạn tạo thói quen ấy là chính.
Loại trừ bản thân mình đi thì còn nói gì nữa? Tất nhiên mình không nghĩ bạn làm vậy. Bạn hãy bảo ông xã bạn: Anh phải vì vợ con chứ. Bằng chứng vì vợ là đi tập và nhảy cùng vợ, không thì làm việc nhà để vợ được đi nhảy, đi tập.
Không có thì lừa ổng để ổng làm, bạn trốn.