Ở trên trời cao mưa có biết
Chàng trai trái đất thích la cà
Nhờ mưa đã có bao cảm xúc
Đành đem gửi gấm chốn thơ ca :D
Printable View
Nhưng mưa làm tụi mình biến thành các cụ hết, trừ HN thì như vớ được của . Hihi
VIẾT TRONG CƠN MƯA
Những cơn mưa triền miên
Rủ nỗi lo âu về ngõ nhỏ
Hàng cây băn khoăn lá rụng đầy mái phố
Cứ lo Nắng ngủ quên.
Mưa cứ rơi triền miên
Cho đất trời đẫm nước.
Tôi tìm gì cho niềm mong ước
Khi trên những con đường mầu nắng đã phôi pha ?
Trên những con đường tôi đã đi qua
Chỉ thấy dòng người ngược xuôi rất vội
Chỉ thấy những giọt mưa bối rối
Trên vết chân hằn sâu.
Phố
Phố lô xô,
phố đổ xuống những con người ẩm ướt
Đường xám, trời xám, mây đen,
cây cột điện trụi trần trong mưa gió
Chỉ có em ngoài phố
Chân đạp lên lá vàng tơi tả,
áo mỏng trắng lên hy vọng che chắn mong manh!...
... Và tôi ơi,
Tôi ở đâu trong chiều mưa ấy?!...
Mấy ngày nay Hà Nội - phố mưa dầm dề làm mọi người khổ sở mà nghe thơ anh Hanoian sao mà hay quá vậy
Em cũng thường hay trộm ngắm những áo dài trắng nữ sinh khi đi trong mưa :throb::throb: , thật tuyệt vời, tâm hồn thi sĩ Hanoian sao mà lãng mạn và đồng điệu thế.
Cảm ơn Hanoian
Ảo mộng tháng Tư
Tháng Tư, đêm tiết Thanh minh
Anh về thăm lại mộ tình đôi ta.
Đường về kỷ niệm gần xa
Mình anh đi khắp ngày qua gọi hồn
Em về, trời đổ mưa tuôn
Bao nhiêu mộng cũ ngấm buồn vào anh.
Hạnh phúc hay cánh bướm xanh
Hôm nao đậu xuống bên cành tơ si
Bây giờ bướm đã bay đi
Anh soi bóng cũ vào mi lệ nhòa.
Từng đêm nhớ, từng đêm xa
Bao nhiêu khói thuốc cùng ta xây thành?!
... Tàn đêm, gà gáy sang canh
Mong em hạnh phúc trong lành ngày sau!