Những câu thơ rất hay. Bài thơ làm MS cũng thấy bâng khuâng theo tình của lá mãi :clown:
Printable View
Đồng ý, lâu rồi mới đọc bài thơ có nét riêng.
Thêm một tình của Lá nữa nhé ST
TÌNH CỦA LÁ
Em cứ hồn nhiên như lá mọc trên cành
Lớn nhờ sương và gió trong lành mỗi sáng
Em vươn mình ngẩng cao đầu đón nắng
Để biến mình thành lá thắm thanh tao
Em có ngờ đâu ngọn gió vẫn rì rào
Đã lọc trong lành qua bao khó nhọc
Và sương kia trải qua ngày khô khốc
Để qua đêm thành những giọt long lanh
Khó khăn hơn là những bình minh
Đem nắng sớm cho em qua hành trình lạnh lẽo
Đơn giản thế thôi mà sao em không hiểu
Vì em lớn ngây thơ giữa trong trẻo cuộc đời
Em đâu biết rằng cuộc sống vẫn dần trôi
Và tình yêu trong em đang dần lớn
Em không thể biết được đâu trong cuộc đời bề bộn
Có một tấm lòng
đem
sương
gió ,
Và cả nắng ngọt ngào sưởi ấm lá nhỏ em
Không hiểu sao đọc khổ thơ kia, MS cứ nghĩ đến mẹ, cả cuộc đời mẹ lkhó nhọc mà lặng lẽ dành tất cả cho con.
Cám ơn RB, một bài thơ tràn đầy tình không riêng của lá thật trong trẻo và ngọt ngào
Cám ơn ST nữa, tình của lá không thể ngờ là hay đến thế, hồn nhiên , nhẹ nhàng thơ mộng mà sâu lắng quá.
Ở một góc nhỏ của Viêtnam Dancesport này, có những tia sáng lấp lánh, không biết mọi người đọc xong có thấy thế không ? :clown:
Nghe MS khen mà mũi ST sắp nổ ra rùi đó , Không biết Red có vậy không :lol:.
Vậy mình cười với lá tý nhé
CƯỜI CÙNG LÁ
Lá tí hon nằm trong đĩa đậu
Gói ghém cùng món nhậu của Ba
Lá tía tô nằm cùng đĩa chả
Ăn mềm môi lại nhớ đến Bà
Lá húng chó cùng Cụ khề khà
Ăn một miếng lại keng một cái
Nếu ăn ốc thì lá răm chị hái
Thêm ớt vào hăng hái hẳn lên
Lá hành hẹ nếu bạn mà quên
Thì vằn thắn chẳng còn hương vị
Cười hỉ hả cùng em cùng chị
Lá ổi thơm khoái chí nộm tai
Nếu các bé muốn nhanh thuộc bài
Nhớ ăn xôi lá sen của mẹ
...
Nhé !!!=))
Chủ đề HN chọn: Đêm.
Mọi người ủng hộ nhé!
Nhạc đêm
Đêm bước chậm tới bên tôi
Nhẹ nhàng như hơi con trẻ
Từng nốt đơn, từng nốt đen khe khẽ
Ngập ngừng mơ dĩ vãng xa xôi...
Ủng hộ HN nhá: :D
Bến và thuyền
Đêm thu mờ hơi sương
Thuyền ai trôi xuôi dòng
Gió reo buồn vấn thương
Lá rơi buồn đầy lòng
Đêm thu thuyền vắng bến
Thuyền cùng trăng chơi vơi
Trăng hôm nay trìu mến
Soi sáng lối thuyền trôi
Thuyền vẫn lờ lững trôi
Bến có hiểu thuyền không?
Thuyền vẫn mãi một lòng
Chỉ đỗ bến cũ thôi.
HN cho MS nốt LÁ nhé rồi ủng hộ ĐÊM sau
LÁ CỦA CON
Lá sen xòe ô che nắng
Lá chuối trĩu cong che cho hết cơn mưa
Lá táo thành tiền cho phiên chợ bán mua
Lá dứa dại cuốn tròn thành chong chóng
Lá đa thành đàn trâu, lá dừa thành châu chấu
Lá bèo khô gom tết mũ xinh xinh
Lá mít găm thành áo giáp chiến binh
Lá gạo rơi trải thảm vàng cho giấc ngủ.
Thuyền lá theo dòng chở tuổi thơ con êm ả
Chở tiếng cười giòn tan và ánh mắt trong veo
Chở cả bầu trời ngọt ngào mưa nắng đi theo
Lá của con là niềm vui của mẹ.
Chủ đề này là đúng gu của ST đấy , xin hưởng ứng luôn
ĐÊM NHẠC
Mênh mang những nốt trắng
Bàng hoàng những dấu lặng
Qùa tặng hàng móc đơn
Hay hờn là nốt tròn chấm dôi dằng dặc
Lẫn vào trong đêm nhạc
Thoảng bên tai tiếng hát du dương
Nốt tròn ngân nga lại thấy nhớ thương
Và móc đơn hình như không nghịch nữa
Hàng móc đơn luyến láy như tâm sự
Như nỗi niềm muốn tỏ cùng ai
Nốt trắng tiếp theo sau nghe thật khoan thai
Cả không gian trải dài cùng đêm nhạc
Đó đây
Cỏ cây thầm nhắc
Hương dạ lan cũng hoà nhạc cùng đêm
Khi vắng "Bến" thì "Thuyền" lại có... "Trăng" soi đường để "chơi vơi", nhưng "thuyền" vẫn thề thốt là
"Thuyền vẫn mãi một lòng
Chỉ đỗ bến cũ thôi."... :))
Kể ra, dùng bộ ba Thuyền, Bến và Trăng để ngụ ý chuyện đời như bài thơ của H thì cũng hơi gượng thật, nên dù có một số từ ngữ và hình ảnh khá đẹp mà bài thơ chưa thuyết phục lắm nhỉ!:drag:
Nhạc đêm hay mà Đêm nhạc cũng hay .Vậy quán thơ ta có thêm cả nhạc nữa nhỉ=D>.Thế này thì Red cũng nhạc thui:
Nhạc đêm hay đêm nhạc
Tôi lang thang trên đường
Trong đêm đông lạnh lẽo
Đường về nhà tôi có bao nhiêu nẻo
Là bấy nhiêu nỗi niềm
Tôi cứ đi hoài cô quạnh giữa đêm đen
Ánh đèn đường khi mờ khi tỏ
Lòng đầy bão tố
Nhờ chiếc ghi ta thổ lộ đôi lời
Đầu tiên là những nốt trắng ngậm ngùi
Nghe nỗi lòng than thở
Rồi đến những nốt đen khiến tâm hồn ngập tràn nỗi nhớ
Và những móc đơn kể khổ triền miên
Bạn nghe thấy không...
Chất chứa nỗi niềm ...
Bao đau đáu tôi gửi vào từng nốt nhạc
Trào dâng trong tôi là tình yêu khao khát
Sóng đang ào ạt xô bờ...
Bỗng tan tác bởi... lặng đen
Chỉ một nốt nhạc thôi
Mà hoang vắng cả đêm
Hồn trống trải, nhạc càng thêm hư ảo
Ta có còn là ta không
Khi khát vọng đang ào lên như bão
Chợt lăng thinh
Hụt hẫng
Bởi lặng đen...
Bản nhạc đêm hay đêm nhạc
Trong kí ức
Mãi không quên
TỪ ĐÊM
Giọt Sương rơi từ đâu?
Từ đêm sâu
Sương rơi xuyên qua đêm sâu
Lọc gió bụi qua đêm sâu
Trút mầu đen vào đêm sâu
Và sáng nay đậu trên cánh hoa muôn mầu
Sương lung linh sáng trong nhu thế.
Ánh Bình minh ánh lên từ đâu?
Từ đêm sâu
Khi Mặt trời mệt rũ
Đêm sâu nâng niu ru Mặt trời ngủ
Rồi Binh minh rực sáng huy hoàng.
Nỗi Tuyệt vọng đi về đâu?
Về với đêm sâu
Uống đêm sâu
Đập vỡ đêm sâu
Vùi những giọt buồn vào đêm sâu
Cho một ngày mai không đến muộn.
Mối Tình sau cuối bắt đầu từ đâu ?
Từ đêm sâu
Ném vào đêm sâu tan nát đớn đau
Tan vào đêm sâu thù hận
Để đến với một ngày không còn vướng bận
Cuộc đời ơi !
Hồi ức Hồng Nguyệt
Tôi với em, hai mảnh đời xa lạ
Gặp nhau trong thác loạn vây quanh
Em là cô vũ nữ đầu xanh
Tôi cũng mưu sinh xa quê hương xứ sở.
Tóc em có dài không? tôi không nhớ
Tóc em có ngắn không? tôi không chắc
Trong nỗi nhớ tôi tóc em như lụa tơ giăng mắc
Từng sợi hồn nhiên, từng sợi lo âu !
Tóc em màu gì? Màu đen? Màu nâu?
Khói thuốc bay, đèn thì mờ tối
Tôi chỉ nhớ từng sợi hiền, bối rối
Dịu giữa tay tôi, chảy mát vai tôi…
Ngọt ngào ơi, nồng ấm đến thế ơi
Nhớ em trong đêm dài lặng vắng
Chút gì còn trên môi tôi mặn đắng
Cố nhớ tìm trong ký ức chơi vơi !?
Dịu dàng ơi, mong manh quá ơi
Khi xa em tôi còn gì để nhớ?
Không phải đời thực, không phải cõi mơ
Một chút chi ấm áp đọng trong lòng!
Em trót đọc mất rồi sao nhịn nổi cười đây:haha: :lol:=)). Thơ anh HNan trăn trở quá nhỉ.
Tặng cả nhà đoạn thơ em chép, cũng ko thích lắm nhưng đọc thì cũng tạm được.
Em vẫn đợi cái ngày không thể có.
Sóng bình yên xô ngược phía trời xa
Con thuyền trôi chẳng tìm về bến đỗ
Mặc gió buồn biển vẫn hát ca
Em vẫn đợi cái ngày không thể có
Một vầng trăng hao khuyết giữa đêm rằm
Một vầng trăng hào quang không rạng rỡ
Cho đêm mãi là khoảng tối mông lung
Red thf không ngất đâu cho dù MS có rủ rê đi chăng nữa , nhưng mà HN ơi , Red cũng muốn có đôi lời về Hồi ức Hồng nguyệt của HN đây:Những câu này rất hay :
Trong nỗi nhớ tôi tóc em như lụa tơ giăng mắc
Từng sợi hồn nhiên, từng sợi lo âu !
Rồi đây nữa:
Tôi chỉ nhớ từng sợi hiền, bối rối
Dịu giữa tay tôi, chảy mát vai tôi…
Ngọt ngào ơi, nồng ấm đến thế ơi
Nhớ em trong đêm dài lặng vắng
Chút gì còn trên môi tôi mặn đắng
Cố nhớ tìm trong ký ức chơi vơi !?
Dịu dàng ơi, mong manh quá ơi
Rất thơ mà:)
Nhưng còn những ...cái này.Red thấy sao sao đó :
Gặp nhau trong thác loạn vây quanh
Em là cô vũ nữ đầu xanh
Tôi cũng mưu sinh xa quê hương xứ sở
..
Khói thuốc bay, đèn thì mờ tối.
Khi xa em tôi còn gì để nhớ?
Thì xem ra cái chất thơ ở trên kia đã bị cái chất... đời thường...dung tục ở dưới này át mất rùi nhỉ:-/
Theo Red thì trong thơ chẳng có cái gì là tạm và không tạm đâu NHim ạ.Có thể đối với người này là tạm nhưng mà đối với người khác lại là hay, nhất là đối với những người đã viết ra nó .Vậy ta chỉ nên bình thơ mà không thể đánh giá được thơ đâu NHim ạ Vì Thơ là đứa con tinh thần mà :)
Mỗi khi buồn em lại nhớ ra một đoạn thơ mình từng đọc, và chỉ có thơ mới lột tả được hết tâm trạng, tình cảm, cảm xúc...mà không thể nói ra bằng lời. Nhưng đoạn em vừa gửi lên thì không giống tâm trạng hiện tại của em nên em mới nói là ko thích lắm :)).
Em không biết làm thơ thì có được gia nhập quán thơ không ạ?hôm nào có buổi offline cho em tham gia với nhé:baby:
Có lẽ HN hiểu cảm giác của Rv!
Trong cuộc đời, có những tình cảm đẹp đẽ, nên thơ sinh ra bên khung cửa sổ của những căn nhà một tầng sơn màu tím, bên những trang thơ "tình chỉ đẹp khi tình chung thủy..."
Nhưng có nhiều tình cảm người với người khác nảy ra trong những chốn "đời thường...dung tục"!
Với HN thì không phải vì những tình người sinh ra nơi "đời thường...dung tục" mà không đáng được trân trọng, trái lại, nó càng đáng được trân trọng hơn, và vì thế, nó không hề kém "thơ" tý nào! lại càng không hề bị cái "đời thường...dung tục" át mất cái "chất thơ" ấy!
RV cô nương bỏ quá cho vì HN đã lỡ dọn ra 1 món mà RV không khoái khẩu! nhưng biết làm thế nào, chúng ta đang sống trong cuộc đời thật không phải toàn những căn nhà màu tím nên thơ, và HN chỉ viết được những gì mà mình trải nghiệm và trân trọng thôi! :(
HN ơi, Red không dám chê trách HN đời thường ..dung tục như HN đâu . Nhưng tại vì Rv thấy HN cũng có lúc:
Tóc em có dài không? tôi không nhớ
Tóc em có ngắn không? tôi không chắc
Tóc em màu gì? Màu đen? Màu nâu?
Khi xa em tôi còn gì để nhớ?
Nếu đã là một tình cảm iấu sắc thì chắc là cũng nhớ được chút ít về người đó nhỉ
Vậy nên Rv đã trộm nghĩ rằng mối tình cảm ở trên không sâu sắc và vì vậy nên Rv mới cho là dung tục . Cũng tại HN đã dùng từ thác loạn nữa nên cảm giác của Rv càng có cơ sở để nói như trên . Còn trong cuộc sống có nhiều mảnh đời lắm . HN có nhớ có lần Rv đã viết một câu chuyện về tình một đêm mà đơm hoa kết trái chưa. Rv cũng lãng mạn lắm chớ bộ . Hn đừng hiểu lầm Rv nha:)
Cô quét rác đêm đông
Đêm đông lạnh lẽo phố vắng teo.
Mấy cơn gió buốt thổi vèo vèo.
Dưới đèn mờ tỏ ven đường vắng
Một cô quét rác bé tẹo teo.
Áo mỏng mong manh trong gió rát.
Một mình cặm cụi bụng đói meo
Mặc rét mặc đêm cô vẫn quét
Phố phường sạch đẹp, lòng cô reo.
Chắc là gió RÉT chứ không phải gió RÁT Hiền nhỉ:)Đọc bài này của Hiền thấy người làm sạch phố phường hoàn cảnh quá , khéo không chỉ vì bài thơ của Hiền mà chị CN quét rác lại được tăng lương nữa đấy. Vần eo của Hiền làm mọi người lại nhớ nhà thơ NK quá!Nhưng mà chưa thấy Nhạc đêm đâu đấy nhé. Chủ đề của Hn ra là nhạc đêm mà :D
Với 3 vần EO được gieo ở vị trí trên của câu thơ thì đúng là H đang tái hiện lại THU ĐIẾU của NK rồi còn gì .Mình không thích cách viết này lắm , cách viết này có thể làm cho bạn đọc hiểu nhầm là đạo thơ H ạ . Mặc dù ý của H không phải như vậy:).Một chút chân thành , không có ý gì .
Dù là RV "không có ý gì" nhưng HN vẫn thấy nên có ý kiến:
Chẳng lẽ vì cụ Nguyễn Khuyến đã dùng vần EO rồi thì không ai được dùng vần EO nữa?! Cách suy nghĩ này sao giống lối suy nghĩ phong kiến xwa vậy: vì đức kim thượng tên húy là Cảnh mà thiên hạ không ai được đặt là Cảnh nữa!(?). Mặt khác, thể thơ bạn Hiền dùng là Thất ngôn bát cú, gần gũi mẹ con với Thất ngôn tứ tuyệt mà cụ Nguyến Khuyến dùng trong Thu điếu, 3 vần EO không gieo ở đấy thì đặt đâu đây?!
Nếu RV có lối cảm thụ thơ này thì coi chừng chính bạn cũng "phạm húy" Chúc Tết của cụ Tú Xương trong Mừng thọ Quán thơ khi dùng vần ÂU rồi đấy! :))
RV thì "không có ý gì" khi phát biểu, nhưng HN thì "có ý" khi nói thế! HN lên tiếng vì đang phiên trực nhật, được biết H vừa đi vắng xa một thời gian không thể tự trả lời RV được, mặt khác HN mong muốn Quán ngày càng đông bạn vào làm thơ hơn chứ không chỉ có mấy người như thế này! HN không muốn thấy thêm một bạn Lướt vừa vào quán rồi lại quay ra ngay nữa! :(
Không ai còn nhã hứng với Đêm nữa, vậy xin bác Sơntung ra chủ đề mới cho mọi người nhá!