Men rượu đắng cho hồn ta mặn đắng
Nuốt cạn rồi vị đắng vẫn còn vương
Thơ dường như chếch chóang mùi hương
Say nhân ảnh say đời không lối xuống
Ai có hay tình chỉ là mộng tưởng
Vén màn sương nhìn người để tỏ tường
Say sưa quá mình quên người là tượng
Với thời gian đá núi có vấn vương
Năm tháng qua rồi cũng sẽ nhạt nhòa
Tóc người bạc ta tóc nhuốm sương pha
Khúc tình ca theo mây trời phiêu lãng
Gói dại khờ trong những giấc mơ hoa
Đông đã qua rồi Xuân cũng sẽ qua
Thu vàng lá một phương trời nắng hạ
Hò hẹn nhé ngày về trong hối hả
Níu vòng tay gió hát khúc hoan ca
Có khi nào người chợt nhớ đến ta
Một chút thôi trong góc khuất gọi là
Có khi nào trên bước đường mệt lả
Góc nhìn nào làm người nhớ đến ta
Có khi nào ta không phải là ta
Hồn thóat siêu trong vai kẻ đạo tà
Vung chân lý kèm thuyết điều ma quỷ
Chỉ một lần cho ta nhận ra ta
Men rượu đắng một chút thôi mà lạ
Điên đảo hồn ta chẳng phải là ta
Thực với mơ cũng chỉ là hư ảo
Hết cuộc đời ta vai kẻ đạo tà
HQ(27/01/2007)