Chẳng iên thì cứ để giền
Giền sàn, giền nhạc đừng giền partner
Ý bác thật giống ý em. Có gia đình rồi nên không muốn tìm một partner, vì thế em đang phấn đấu có...nhiều partner cho nó lành bác ạ :)).
Bác cho em hỏi thành phố mình có phòng trà nào vừa có sàn dance vừa có ca sỹ chuyên nghiệp hát với ( ko phải vũ trường nhé). Dạo trước em hay ghé De Lemay ở dường Nam kỳ khởi nghĩa,Today ở Phổ Quang, nhưng là phòng trà hát với nhau nên không thích lắm. Cảm ơn bác.
Phòng trà H&M số 6B lầu 5 Phạm ngọc Thạch của ca sĩ Duy Quang. Có dance, từ 20g30 đến 22g dành cho khách hát giao lưu, 22g đến 24g ca sĩ hát với ban nhạc full chuyên nghiệp, ngày lễ, cuối tuần đến 1, 2 giờ sáng luôn. Giá nước tương đối bèo so với các phòng trà khác.(đừng kêu rượu).
Cảm ơn bác, xa chỗ em ở quá bác ợ. Quởn quởn em ghé coi thế nào.
Mô hình kinh doanh này làm ăn hơi bị phát. Lâu lâu em hay ghé Suối Mơ, cafe hát với nhau có sàn dance nhỏ xíu ở một hẻm đường Phạm văn Hai, TB. Một đêm lượm xiền bông cũng 3 triệu đó bác. Còn De Lemay thì đông khách quá nên chơi luôn hai sàn, hai band nhạc ở hai tầng lầu luôn.
Tớ thích có 1 partner chính và nhiều partner phụ có sao không bạn nhẩy? ;)) Tuy nhiên nếu các bạn nam nào cũng có quan điểm như bạn thì tớ yên tâm cho "đàn con" đi giao lưu với các bạn. Nói thật những anh nam nào đến đăng ký học ở CLB mà cứ chăm chăm tìm các cô trẻ đẹp rủ rê đi chơi là tớ dị ứng lắm. Tất nhiên chẳng gò bó lớp trẻ được vì bây giờ "con đặt đâu cha mẹ ngồi đó" mà. Nhưng tớ có chiến thuật phòng ngừa từ xa không cho tiếp cận đối tượng nguy hiểm để lớp trẻ giữ được sự thuần khiết trong sáng đến khi trưởng thành. Khi đó lớp trẻ có va chạm cũng không bị nhiễm khuẩn. Qua Tết thu xếp đến CLB mình sinh hoạt chiều Chủ nhật nhé.
Gần hồ con rùa, trung tâm thành phố mà bác... Cafe De Lamay đông khách nhờ giá nước rẻ và cũng có ban nhạc full nhưng chơi không hay lắm, chưa đạt với lại âm thanh hơi bị ẹ. Ban nhạc ở H&M và âm thanh chuyên nghiệp hơn, chơi sướng lỗ tai và nếu hát cũng sướng cái miệng, nổi trội hơn về phần ca sĩ.
Em lại kể lể tiếp
Tóm lượt giai đoạn học salon:
Có 1 đôi giày khiêu vũ đầu tiên trong cuộc đời, giày Khang, size 37, 180k.(bây giờ đã là 350-400k)
Ko hẹn hò vì dành 2,4,6,3,5,7 cho các lớp khiêu vũ .
Nhảy 1 mình, nhảy với partner nữ, lâu lâu được thầy gọi thử bài
Một ngày nọ, có 1 cô bé đến lớp, nhảy chachacha bằng một thân dáng rất đẹp. Em đứng ngây người ra ngắm nhìn. Em bé đó là con của 1 học viên trong lớp, có nền tảng Ballet và đang học Dance Sport.
Cuối giờ, thầy gọi lại bảo, “em nên đi học Dance Sport đi”, thầy giới thiệu chỗ cho học.
Và em khăn gói đi học
Giai đoạn chập chững biết đến DP.
Lớp học rất đông, nghĩ đến mà thương lớp KV Salon của các thầy,
Nhảy với partner, lâu lâu đổi partner, ko được thầy gọi vì lớp quá đông.
Qua lớp vắng hơn, đứng làm khung , walking gần 1 tiếng rồi đi về ,
Học phí mắc quá, ko gánh nổi. Nghỉ
Tìm một nơi nào vừa có sàn gỗ, vừa có gương, để ngắm và tự sửa
Giai đoạn này thì dành thêm CN để học DP, vẫn giữ lịch của lớp học Salon
Ko hẹn hò
Đến giai đoạn tự mình “hạ sơn”
Khi đã có một chút võ vẽ về KV, em bắt đầu nghĩ đến một nơi để mình giao lưu thực hành. Khi ấy ở lớp học cuối cùng của em, cũng có tổ chức sàn khiêu vũ vào lúc 8h30, tức là sau giờ học. Những người hướng dẫn ở đó gửi em giấy mời giao lưu, và em ở lại xem thử thế nào. Quả thật, có sự khác nhau giữa khiêu vũ trọn 1 bài với khiêu vũ tập luyện.
Mặc dù em rất thuộc bài, nhưng vào khiêu vũ thực thụ nó khác hoàn toàn. Chẳng ai làm gì mà mình vẫn cứ run, em nhảy mà ko có bất kỳ kết nối nào, do đi tập 1 mình quen, ko cần nam nên tập theo ý mình. Vì vậy khi vào thực tế, em cũng theo ý mình, toàn tâm toàn ý đề phòng và ko quan tâm gì đến tín hiệu nói gì đến cảm xúc của partner. Kết thúc 1 bài , em thấy nhẹ nhõm cả người và thấy sao KV gì mà khổ quá, giống như tập thể dục đổ mồ hôi chứ có feeling gì như mọi người nói đâu. Kết thúc 2 bài, người dẫn nói với em “ dẻo mà khó dẫn”, “nặng quá ko lướt nổi”.
Lúc học em thấy tự tin bao nhiêu, thì lúc thực hành buồn bấy nhiêu. Em thấy rằng người nhảy với em rất thong thả và em rất ì ạch, cảm giác mình giống con rối trong tay họ vậy, xoay nhiêu thì xoay, họ đi bên trái thì em ko được đi bên phải, họ thì cười mà mình thì khổ ơi là khổ vì chỉ biết đi theo và suy nghĩ sao mà mình ko được tự do theo ý mình….Chẳng biết sao mà em nhảy xa như thế mà họ vẫn cứ biết em đang nín thở…….. Quái lạ
Thả lỏng, Thả lỏng…………em ghét 2 chữ này nhất trên đời vì lần nào khiêu vũ em cũng bị nhắc là phải thả lỏng thả lỏng. Thả là sao mà lỏng là sao?????
Những lần đầu em đi khiêu vũ là vậy đó, em đề phòng 100% với tất cả các partner của mình.
Em vẫn tiếp tục mà ko bỏ cuộc. Vì em đã lỡ xem bộ phim Shall We Dance.
Vẫn chưa hẹn hò
hôm nay anh ý bảo mình là, sao em càng tập càng tệ vậy? buồn mất nửa buổi luôn. mình rõ là có luyện công ở nhà mà, mà sao càng tập càng tệ là sao ta? sai ở đâu ta? lần đầu tiên trong từng đấy lần tập chung, mình nhớ đến anh ý với cái điệu cười lắc đầu chê bai của anh ý, cảm giác rất bức bối, khó chịu hum hum hum...