HN viết thế này có nghĩa là những cái vô tình đều rất dễ chết oan HN nhỉ:)
Printable View
CUỘC ĐỜI VÔ TÌNH
Vẫn như mọi ngày thôi
Em dậy từ sáng sớm
Quần áo vẫn lôi thôi
Vì công việc quá bận
Nào xúc cháo con ăn
Nào là quần anh mặc
Giúp anh thắt cà vạt
Rồi đưa con đến trường
Những công việc đời thường
Làm em quay chóng mặt
Suốt ngày em tất bật
Có lúc quên cả mình
Em trở thành vô tình
Với dáng hình tươi tắn
Chẳng đoái hoài son phấn
Chẳng áo váy thướt tha
Cuộc đời lặng lẽ qua
Thời gian hằn đuôi mắt
Xuân vô tình qua mất
Đông đã đến đầu thềm
Bao lời hứa êm đềm
Anh vô tình quên lãng
Em hi sinh thầm lặng
Tìm sức mạnh từ con
Con giờ đã lớn khôn
Có bạn hiền đầu ngõ
Anh giờ thành ông chủ
Em vò võ ...vô tình
Mãi mê theo những cánh diều
Củ khoai nướng cả buổi chiều thành ... tro
-----------
(thơ ăn cắp- Hôm trước đọc mà nhớ thời chăn trâu quá xá. giờ bon chen thành thị roài, tâm hồn chỉ còn là con số 0)
Chủ đề VÔ TÌNH kết thúc bằng cơn tức giận của HN vậy, dù sao sau khi chết oan mà vẫn tức giận được là quý lắm rồi =D>
MS bàn giao quán cho ai nhỉ, ST hay RB nhận nhé
Có tui đây nè MS:).Đã thế chủ đề lần này là giận nhé MS.Mình mở hàng nè.
GIẬN
Mẹ không mua cho kẹo
Thế là con giận luôn
Con không cho mẹ hôn
Ngã không cần mẹ đỡ
Ôi cái con cún nhỏ
Nó hành mẹ đây mà
Mẹ đành mua nhiều quà
Chỉ để hôn một cái
Ra vẻ rất dễ dãi
Cô nàng chìa má ra
Một tay đòi chia quà
Tay kia ôm cổ mẹ
Rồi cô ta thỏ thẻ
Chỉ hun một thôi nha
Con vẫn giận cơ mà
Vì mua không đúng loại
Ôi thật là tinh quái
Con gái đáng yêu ơi
Mẹ cám ơn ông trời
Đã cho con biết ''giận''
Tặng các bạn thơ dí dỏm tí relax nhé (không biết trên đây có cho post thơ chôm không nữa)
Giận Nhau
(Thơ Anh Tiến)Code:Hôm ấy chúng mình đã giận nhau
Giận nhau không nhớ bỡi vì đâu
Em nằm day mặt vào trong vách
Anh nghoảnh ra ngoài, lặng nhổ râu ...
Lạnh lẽo ngoài hiên gió thở dài
Thằn lăn tắc lưỡi nhớ thương ai
Căn phòng vắng vẽ, nghe buồn quá
Tí tách đồng hồ đếm phút giây
Nhắm mắt như là đã ngủ yên
Lòng đầy ấm ức giận không quên
Co ro nghe rét về trên gối
Lành lạnh như không chịu đắp mềm !
Giận quá như không muốn sống đời
Giận tràn lên cổ giận đầy hơi
Ghét cay, ghét đắng, hờn ra mặt
Mà họ dường như đã ngáy rồi !
Suy nghỉ miên man, bỗng ngủ quên
Sáng ra hai đứa đắp chung mền
Nghe hơi âm ấm, còn nheo mắt
Có tiếng làm lành " Lạnh hở em ? "
Em đẩy chàng đi, nghảnh mặt ra
Mười phần cơn giận vợi đi ba
Chàng nằm yên lặng thêm vài phút
Rồi bỗng ngồi lên, mở cửa ra
Em dậy, thì chàng đã bỏ đi
Cà-phê không uống, sữa đầy ly
Em nghe vừa tức, vừa như hối
Tiêng tiếc dường như mất vật gì!
Buồn quá, ra vào dạ ngẩn ngơ
Chàng về, gương mặt vẫn thờ ơ
Vào mâm cầm đủa, không ai nói
Muốn nói nhưng em vẫn cứ chờ
Chẳng nhớ rồi sao ai hỏi ai ?
Chiều về cơn giận đã nguôi nguôi
Chàng nằm xem báo, em may vá
Tối lại chung mền đắp đủ đôi!
Không biết bao lần đã giận nhau
Giận nhau vì những chuyện đâu đâu!
Làm lành khi đã tan cơn giận
Lại nguyện yêu nhau đến bạc đầu !
Bất chợt
Sao bất chợt chiều nay gió lặng
Mặt trời buồn ngượng ngập trốn đâu?
Muôn đèn hoa kiêu hãnh khoe màu
Cái xa lạ trùm lên nghẹt thở!
Ai? sao ai cứ cười hớn hở?
Rượu ngả nghiêng, tiệc nhòa nhạt phấn son.
Nhưng, ô hay, có đôi mắt giận hờn
Thăm thẳm lặn vào trong tôi nũng nịu!...
Bỗng ai áp bàn tay mát dịu
Giữa lòng tôi ngùn ngụt lửa say...
Em - có lẽ nào em đấy?
Bất chợt hiện hình, bất chợt loãng tan!...
Cái giận này đáng yêu quá và lại có rất nhiều trong cuộc sống đời thường của chúng ta nữa.Nhà thơ thật là giỏi khi đã khai thấc mảng đời thường này=D> .nhưng sao NCXN lại gọi là thơ chôm thế , nghe mất cảm tình lắm .ST thấy hai câu thơ trước bạn post cũng hay mà bạn lại gọi là thơ ăn cắp , làm mất cả ý nghĩa . Đừng gọi thế nũa nhé
Nhiều khi trong cuộc sống muốn giận lắm , bởi vì thà giận còn hơn chẳng nói gì
Giận
Em cứ giận anh đi
Đừng lạnh lùng như thế
Hãy như làn gió trẻ
Aò đến rồi tan ngay
Hãy để giận vài giây
Rồi lại lành em nhé
Đừng kéo dài quá thế
Làm anh rất đau lòng
Cuộc sống chẳng màu hồng
Sẽ nhiều màu khác nữa
Cũng có khi thiếu lửa
Nhưng tình mình dài lâu
Anh chẳng trách em đâu
Chỉ trách mình vụng quá
Anh không muốn băng giá
Sẽ ngự trong lòng em
Thà giận thật nhiều lên
Nhưng lại yêu thắm thiết
Đừng để tình cạn kiệt
Khó lành lắm nhé em
TÌNH YÊU
Vẽ vệt buồn sâu thẳm
Hoàng hôn nơi chân mây.
Dệt nhung nhớ vơi đầy
Nhện giăng mùng năm canh biền biệt.
Gọi giấc mơ tha thiết
Lãng đãng khói mây chốn hư vô.
Vương hờn giận âu lo
Ngọt ngào thế mà cũng cay đắng thế.
Tình yêu ngày ngày đi qua trần thế
Gõ cửa một ai...
GIẬN HỜN
Anh bảo em vẫn vâng
Anh gọi em vẫn dạ
Nhưng mà hời hợt quá
Khoảng cách nào trong ta
Tình yêu như loài hoa
Toả hương thơm ngào ngạt
Lấy sự sống từ đất
Cho nụ ngày một nhiều
Hãy vừa giận vừa yêu
Như nụ hồng e ấp
Đừng như loài hoa độc
Sớm nở , chiều tàn phai
Cứ giận đi em ơi
Như nắng mưa cuộc sống
Nhưng tình yêu cháy bỏng
Nhớ đừng tàn nghe em
Dòng lưu bút cho Cúc
Trời mưa để nắng, nắng để mưa
Cúc hỡi ông trời đáng giận chưa?
Gặp nhau để rồi mà xa cách
Xa nhau nhớ Cúc mấy cho vừa!
Nhớ Cúc anh nhớ chiếc áo xanh
Chấm vàng, chấm đỏ rất là ''thanh"!
Và bao nhiêu nhớ, bao nhiêu nhớ
Thôi chẳng nói đâu, cất để dành!
Tết nao có dịp Cúc lên thăm
Nhớ mang bánh mật để anh ăn
Anh ăn không hết anh mang cất
Để ngọt trong lòng suốt cả năm!
Nghĩ thế mà anh lại nhớ rồi
Lại thèm bánh mật, lại thèm xôi!
Bụng thèm thì tay thôi không viết
Thông cảm cho anh hỡi Cúc ơi!!!
Chủ đề Giận của Red hình như cũng được khai thác nhiệt tình rùi nhỉ .Vậy Red bàn giao cho NHOC hay ST nhé :D
Hạt nắng đầu tiên
Hạt nắng đầu tiên
Không phải mặt trời gieo xuống bên thềm
Hạt nắng đầu tiên
Từ tay mẹ tôi nhóm lên ánh lửa
Lọt qua cánh cửa
Thức tôi từ canh năm
Hạt nắng đầu tiên
Không nô đùa ở biệt thự giàu sang
Hạt nắng đầu tiên
Nhịp điệu đong đưa đòn gánh tre ướt đẫm
Chị tôi ngày não cũng mang rau vào phố chợ
Chắt chiu những đồng tiền
Tươm tướp mồ hôi
Bình minh chẳng sáng tự tầng cao
Bình minh đến từ nơi nào thấp nhất
Nơi u tối cuộc đời
Những phận người cơ cực
Những ai thức dậy trước mặt trời
Nhẹ nhàng gieo hạt nắng đầu tiên
Bình minh từ nơi mặt đất
Những mặt trời - trái tim.
Hoàng Hạnh
Nắng của mẹ
Mắt long lanh của các con là nắng trong đời mẹ
Nắng nhảy nhót vui đùa khi con cười nắc nẻ
Nắng lung linh ngập tràn khi con nhoẻn miệng cười xinh
Dù có ở nơi đâu mẹ vẫn luôn có nắng bên mình
Cám ơn các con yêu đã cho mẹ những bình minh ấm áp
Dù cuộc đời có mưa sa hay bão táp
Chỉ cần có các con là bão táp bị đẩy lùi và nắng vẫn lung linh
Nhiều nắng hay quá .Nắng của mình đây
Bàn tay anh gọi nắng về trên má
Đôi môi anh gọi hạ nắng trong tim
Bóng dáng anh gọi nắng về muôn ngả
Có anh bên mình là nắng ở trong em
Nắng trong tim
Khi bé hỏi "Cô ơi, nắng màu gì?"
Em hãy bảo nắng màu hồng ấm áp
Từ trái tim mang yêu thương tràn ngập
Cho đêm đen có ánh sáng diệu kỳ
Nơi có sóng dậy lên niềm thương cảm
Thì ước mơ sẽ theo nắng bừng lên
Ở nơi chỉ có thờ ơ lãnh đạm
Nắng nhạt nhòa đen tối phải không em?
Chiều thu nay tôi thấy em là nắng
Trời trong veo bỗng soi bóng tim mình
Cho tôi gửi về em niềm sâu lắng
Mong mỗi người một tim nắng lung linh
Nắng tháng tư
Đoàn quân về nghe rền như thác đổ
Màu đỏ cờ sáng muôn vạn ánh sao
Xanh xanh màu áo thân thương rừng lá
Đón anh về nắng rực rỡ biết bao
Đã lâu rồi - ba mươi năm - xa lắm
Những tưởng rằng mới chỉ mấy hôm qua
Khúc hát quân hành mùa xuân đại thắng
Nhớ mãi muôn đời của mỗi dân ta
Nắng tháng tư hôm nay còn đẹp lắm
Lát thảm vàng đón bước các anh đi
Nắng tháng tư thiết tha lời nhắn nhủ
Gọi mãi tên em cô gái xuân thì
Bao giờ cũng thương những chàng chiến sĩ
Ôm các anh vòng tay nắng mênh mông
Hôn các anh bằng tin yêu cháy bỏng
Xin biết ơn những người lính anh hùng
Tên các anh làm rạng rỡ non sông
Nước Việt Nam ba mươi năm thống nhất
Tên các anh mãi kiên cường bất khuất
Góp sử vàng oanh liệt chống ngoại xâm
MẸ ƠI
Mẹ vẫn về trong tia nắng mong manh
Chấp chới tan vào chiều tím sẫm
Mẹ vẫn về trong ngọn gió an lành
Thổi suốt đời con ướt đẫm.
Khi con buồn, thất vọng, khổ đau
Nắng theo về ấm êm cùng Mẹ
Cho nước mắt khô đi lặng lẽ
Và bầu trời xanh trong vắt bên mi.
Gió bên con mãi mãi thầm thì
Lời Mẹ dặn.
Hành trình của nắng
Khi mới ra đời em là hạt trắng
Bình minh ngây thơ gieo hi vọng nắng cho ngày
Thêm chút thời gian em đã lớn lên ngay
Dệt miệt mài thành những sợi nắng ngày lóng lánh
Thời gian trôi em có thêm sức mạnh
Thành những khoảng trời cháy nắng huy hoàng
Lúc đó trông em thật rực rỡ chói chang
Tỏa thênh thang thành những mảng vàng sáng chói
Tít tận biển xanh con sóng đang vẫy gọi
Từng đoàn thuyền có nắng vội ra khơi
Trái đất mênh mông bao mầm sống đâm chồi
Em nâng niu những chồi non đang sinh sôi thêm mãi
Em cháy hết mình đến khi tim tan chảy
Đến cuối ngày thành vệt nắng cháy cuối trời xa
Em hòa mình trong trời đất bao la
Hoàng hôn xuống em cháy bùng lên thành màu hoa rực lửa
Cháy đến giây cuối cùng đến tàn hơi thở
Rồi mới thu mình trăn trở hòa vào lòng đất mẹ âm vang
Lấy hết sức mình hút khí trời ăn vị đất vội vàng
Để ngày mai lại huy hoàng tỏa sáng
Tình yêu của mình có giống như của nắng
Có cháy hết mình để tỏa sáng không anh
Biệt khúc
Hai đứa mình đứng dưới một hàng cây
Nắng lốm đốm thêu trên thảm lá dày
Tay em xòe hứng mùa xuân dịu ngọt
Dịu ngọt lời em trước phút chia tay!
Ngày tháng như là mấy chiếc lá bay
Đậu giữa hai ta, bắc cầu về dăm ba kỷ niệm
Chiếc lá nào trong bàn tay quyến luyến
Nghiêng che đầu mưa nắng học sinh?!
Em thả nhớ vào kỷ niệm chúng mình
Với khoảng trời trong xanh ngoài khung cửa lớp
Cả hai đưá mình cúi đầu chịu phạt
Ai bảo cùng chợt ngắm mây bay?!
Nắng ngoại khóa làm má hây hây
Em nghiêng đầu nhờ anh lau bùn đất
Anh chợt biết là em … xinh đặc biệt!
Đặc biệt như là… ngón tay run!
Bạn học ơi đừng xui dại xui khôn
Để chiều chia ly nao lòng nhìn em đứng đó
Thả mắt vào cây, thả gì vào gió?
Mấy sợi đen dài vấn vít người đi!...
Hãy cho Red được trẻ trung tý nhé:
Khi em viết nên những vần thơ
Tôi như nhìn thấy em trong đó
Nắng bỗng lung linh trong từng vần thơ nhỏ
Có phải thơ sẽ theo em gắn bó suốt cuộc đời
Tôi muốn đọc thơ em để thấy những nụ cười
Để thấy nắng trong sắc màu tươi trẻ
Để được ngắm nắng bừng lên mạnh mẽ
Và để được thấy nhiều dáng vẻ nắng trong thơ
Em là nắng:
Chiều ảm đạm rồi cơn mưa ào tới
Em vội vàng thu vội gánh hàng rong
Đầu đội mưa vất vả gánh với gồng
Chân líu ríu chạy trong mưa hối hả
Tôi đứng lặng nhìn dáng em tất tả
Thầm trách cơn mưa sao nỡ vô tình
Em đã một mình vất vả mưu sinh
Gia đình nhỏ đè vai em trĩu nặng
Biết bao người muốn tặng em một trời đầy nắng
Nhưng em đã khước từ và chấp nhận trời mưa
Bởi vì trong em niềm kiêu hãnh có thừa
Thà chịu mưa nhưng cuộc đời trong sạch
Trong tim em niềm tin luôn lóng lánh
Cuộc đời em mưa nhưng em chính là nắng của các con
NẮNG CHO CON
I
Quanh giếng nước hôm nào
Ông lẳng lặng gieo từng hạt nắng
Cả một trời cúc vàng hôm nay vươn mình kiêu hãnh
Con ôm trong tay mắt lóng lánh nắng vàng.
II
Thềm nhà lung linh chứa chan
Nắng từ những điểm 10 con đem về trên trang vở ?
Từ gương mặt ông rạng rỡ ?
Hay từ những tia nắng mặt trời ?
III
Ngủ yên nhé con yêu ơi
Trong êm đềm vành nôi
Có một mặt trời bé xinh tỏa sáng
Lời mẹ ru có cánh
Bay tha thiết suốt đời con.
Vui một tý
Nhà MS vỡ kế hoạch à , có tận ba đứa lận
Đứa lớn nè:
Cả một trời cúc vàng hôm nay vươn mình kiêu hãnh
Con ôm trong tay mắt lóng lánh nắng vàng.
Tiếp đến đứa nhỏ nè:
Nắng từ những điểm 10 con đem về trên trang vở ?
Tới đứa út nè:
Ngủ yên nhé con yêu ơi
Trong êm đềm vành nôi
Có một mặt trời bé xinh tỏa sáng
=))Có cần phạt không các bạn:lol: