MS cũng thấy trong bài MƯA XÁC PHÁO, tác giả không coi xác pháo là mưa dù nó giống mưa thật. Ở bài THỜI HOA ĐỎ ít ra nó cũng có 1 câu Hoa như mưa rơi rơi mà
Vậy nên MS đồng ý chủ đề mới, nhưng như thế quán chủ tự nhiên lại là HN nữa đấy
Printable View
MS cũng thấy trong bài MƯA XÁC PHÁO, tác giả không coi xác pháo là mưa dù nó giống mưa thật. Ở bài THỜI HOA ĐỎ ít ra nó cũng có 1 câu Hoa như mưa rơi rơi mà
Vậy nên MS đồng ý chủ đề mới, nhưng như thế quán chủ tự nhiên lại là HN nữa đấy
MÙA THU VÀ CÂY BÀNG
Soi trong đôi mắt thẳm thẳm của MÙA THU
Ngàn muôn cỏ cây thoáng rùng mình
Những điều ngủ yên thức dậy
Trời đất chao nghiêng
Nhưng dịu dàng biết mấy
Lá vàng rơi nôn nao.
Chỉ có CÂY BÀNG là vô tình biết nhường nào
Dường như nó quên rằng MÙA THU đã đến
Nó trầm tư im lặng
Nó mải mê với điều gi
MÙA THU đến bên chớp chớp hàng mi
Nhưng CÂY BÀNG vẫn xanh lạnh lùng( xanh đến kiêu kỳ)
MÙA THU buồn lặng
MÙA THU vội vàng ra đi.
Khi đất trời trở lại lặng yên
Ngàn muôn cỏ cây yên lặng
Đôi mắt mùa đông im lìm giá lạnh
Ngàn muôn cỏ cây thoáng rùng mình.
Chỉ có CÂY BÀNG là vẫn vô tình
Dường như nó không biết rằng mùa đông đã đến
Nó vẫn trầm tư im lặng
Và lá vẫn xanh biếc xanh.
Ngày qua đi rất nhanh
Đêm cũng qua nhanh
Bỗng sáng nay
Đôi mắt của mùa đông giá băng rơi xuống
Vỡ tan thành từng mảnh
Trước mầu đỏ kiêu hãnh của CÂY BÀNG.
Ôi cái bùng cháy muộn màng
MÙA THU đi rồi
MÙA THU không hề biết
Cái lặng lẽ ngày xưa và mầu xanh xanh biếc
Đã giấu đi điều gi?
Nhưng MÙA THU đã ra đi...
Mùa thu và Cây bàng thật hay!... =D>
Và hơi lạ với MS thường ngày nữa! Ẩn dụ thông qua phát triển những chi tiết lặp lại để tạo nên cái dư âm bâng khuâng cho bài thơ! Không biết đây là phong cách MS đã từng có hay là một phong cách đang thể nghiệm của MS?
Và có thể nói là nó cũng... lưỡng tính! Nam tính ở chỗ điều tiết và làm chủ cảm xúc từ một góc "ngoài cuộc", còn nữ ở chỗ nó cũng dài dòng như... HN vậy! :D
Cho RV cạnh khóe tí nhé.Nhưng rất thật thà khai báo thì đừng có phạt nha:D
MUỘN MÀNG
Anh đừng khóc và đừng rơi nước mắt
Khi chỉ có một mình
Đừng bao giờ để những chuyện tình
Biến anh thành chàng trai yếu đuối
''Đường còn dài
Vó ngựa anh dong duổi
Có nhiều nàng công chúa đuổi theo anh
Anh có thích họ không?
Hay chỉ đứng lặng thinh
Ngắm họ từ xa và vỗ tay khen họ đẹp
Hay anh cũng chỉ chứng minh :Mình là con người thép
Không có tim
Ồ, nàng công chúa kia chính là em
Vó ngựa anh đã tung lên
Và lưỡi gươm đã sáng ngời ánh thép
Anh cứu được em từ tay thần chết
Và tặng cho em cuộc sống ngọt ngào''
Anh giật mình
Hóa giấc chiêm bao
Và mắt anh vẫn ướt
Anh vẫn khóc
Vì ngoài cuộc đời anh chẳng cứu được em
Em đã đi rồi vào sâu thẳm trong đêm
Để anh ngồi một mình
Với hai hàng nước mắt
Anh ước gì được làm thần chết
Để đón em đi
Đến một nơi xứ sở diệu kì
Không cần nước mắt
Không phân biệt giữa sống và chết
Chỉ có ngọt ngào
Điên
Điên hay không khi ta buột miệng
Lời chia tay với cô gái ta yêu?
Trời hỡi trời, nhục nhã biết bao nhiêu
Lời vĩnh biệt cũng là điều hèn nhát!
Dẫu tự biết rằng ta khinh bạc
Nhưng với mình tha thứ được sao?!
Và lúc này, ta tha thiết ước ao
Quên tất cả để phút giây đỡ khổ.
Đời nghĩa gì? Khi trái tim tan vỡ
Mảnh nào không thấm máu lòng ta!
Ta sẽ tung theo gió bay xa
Hay chôn chặt trong đáy lòng uất hận?!
Thế là hết, đôi mắt nhìn vương vấn
Khuôn mặt em buồn thảm, xanh xao
Và nụ hôn nồng ấm em trao
Hết tất cả, giờ đây còn ảo mộng!
Thế là hết, hết những chiều gió lộng
Em bên ta, mái tóc tung bay
Đất với trời cùng ta bước như say
Hết cả rồi, chết lịm nguồn thi ý!
Đầu gục xuống nghe con tim rên rỉ
Ta hỏi ta, buồn phiền hỏi buồn phiền
Nên thế nào? Và như thế là điên?!...
Không! không! không! Vĩnh biệt chính ta… vĩnh biệt!
HN nhận xét thật là tinh đấy , chững chạc vì ST cũng đã xế chiều rồi mà.Nghịch một tý cho cuộc đời thêm thi vị mà.Còn ST bật mí cho HN nhé : muốn nữ tính thì HN cứ chịu khó ăn bún riêu mỗi sáng là có nữ tính ngay HN không tin thì hỏi MS, NHOC, RV là ra ngay ấy mà:D
NHÓC ƠI!
Con NHÓC của tôi nhà ngay bên cạnh
Láu lỉnh nhất trên đời
Khi tôi cáu thì nó lại cười
Mũi chun vào trông đáng yêu đến thế
Nó vòi vĩnh suốt ngày và hay bắt bẻ:
Anh đừng mua cái này , lại đừng lấy cái kia
Thế mà tại sao tôi lại cứ thích nghe
Vì tôi biết :mình đã hơi ..yêu... nó
Nó hành hạ tôi suốt ngày đến... khổ
Thế mà tôi lại thích... khổ... mới tài
Vì cả ngày chỉ cần ngắm nó cười
Lúm đồng tiền ...sao mà xinh tươi quá
Ngày nào không gặp nhau tôi thấy mình đến lạ
Cứ ra vào chẳng thiết cả chuyện ăn
Muốn nói chữ YÊU mà tôi cứ băn khoăn
Không hiểu NHÓC có cười mình không nhỉ
Rồi một ngày kia có chuyện gì ầm ĩ
Bên nhà NHÓC của tôi
Tôi vội chạy sang ,thấy NHÓC rất... vui
Mặt trang điểm , áo quần xúng xính
Nhìn thấy tôi NHÓC ta mừng quýnh
Lôi tôi vào , nũng nịu:anh chải tóc cho em
Anh làm nhanh lên cho em thật là... xinh
Để chú..rể đừng chê em anh nhé
Tôi xa xẩm mặt mày , chân run run chực.. té
Nó vẫn hồn nhiên vui vẻ như... xưa
Mũi vẫn chun chun trông thật ngây thơ
Nó đâu biết , tôi đang vào cõi ..chết
Nó nhìn tôi nghi ngờ... hay là anh đang mệt
Rồi lại lườm tôi:có chịu giúp em không
Môi cong lên,...đỏ chót, má.... lại hồng
Chẳng giống NHÓC của tôi ngày nào nữa
Tai ù đi , đầu tôi như có lửa
Mắt bỗng nhòa nước ứa tràn mi
Con NHÓC của tôi vẫn ở ngay kia
Mà sao tôi bỗng nhiên mất ..nó
Nó vẫn ngây thơ ghé tai tôi bảo nhỏ
Cười lên đi anh , sao nhăn nhó mãi thôi
Giọng nghẹn ngào , tôi bỗng gọi... NHÓC ơi!
Chưa kịp nói ..... giờ rước dâu đã đến
=))Tất cả lũ chúng mình đều lưỡng tính, vui quá, hẳn nào chơi với nhau rất thân - một phát hiện mới.
HN, ST, MS - không biết RB có tham gia đội quân này không ?
Hơi lạ với MS thật đấy, vì bình thường MS không kể chuyện bao giờ, nhưng đây là hẳn một câu chuyện có đầu có cuối nên MS bắt buộc phải dấn thân vào " Con đường mới " :clown:, chỉ có điều "con đường mới " này, với con đường PAN AMERICAN (con đường dài nhất thế giới )của bạn Tiệp thì nó không sánh vào đâu được=))
[QUOTE=mimosa;8797]=))Tất cả lũ chúng mình đều lưỡng tính, vui quá, hẳn nào chơi với nhau rất thân - một phát hiện mới.
HN, ST, MS - không biết RB có tham gia đội quân này không ?
MS quên chứ RV đã làm ANH mấy lần rồi. Nhưng hôm nay thì RV muốn làm EM:
ANH Ở ĐÂU
Em chờ anh từ hồi nào chẳng nhớ
Cứ tìm hoài chẳng biết ''anh ở đâu''
Tìm từ mùa Xuân mưa ướt nhẹ mái đầu
Đến mùa hạ tóc một mầu nắng cháy
Qua mùa thu tóc mượt mà suối chảy
Suốt mùa đông không nghỉ lấy một ngày
Và cứ đúng một vòng , em quay lại tìm ngay
Vẫn chẳng thấy... mối tình vô vọng
Ai bảo anh xuất hiện bất ngờ trong cuộc sống
Lại bất ngờ gieo hi vọng cho em
Rồi bất ngờ yêu trong chỉ một lần quen
Thành tiếng sét trong một đêm mưa gió
Để cả cuộc đời em giờ đây đau khổ
Tìm anh hoài trong vô vọng mối tình
Hoa đơm rồi , lại kết trái chỉ thiếu anh
Anh ở đâu hãy về ngay anh nhé
Em chẳng trách anh đâu dù chỉ trong ý nghĩ
Và vẫn tìm anh dù không thể có anh
Con chúng ta giờ đã trưởng thành
Em vẫn tìm anh ...
Anh ở đâu , hãy về nhanh , anh nhé!
Suỵt, khẽ thôi MS! Không thì bạn nào lần đầu vào quán lại tưởng cái lũ này cổ động cho... Hi-fi! rồi chạy mất không dám quay đầu trở lại thì nguy to! :))
HN khoái bún ốc, cho thêm một thìa riêu vào! Thảo nào mà "hiệu quả" không cao bằng bún riêu nguyên chất nhỉ các bạn! :))
Ồ, cái kết thật bất ngờ quá! lũ mày râu như ST, HN xem ra còn thua xa RB về độ lãng mạn và bồng bột nhỉ! :)) Chỉ một đêm biết nhau, rồi đơm hoa kết trái... :blush:!
Mà cái anh chàng nào, có phúc to thế mà không biết hưởng, thật đáng giận! X-(...
Thích câu này quá, thật hay: "Qua mùa thu tóc mượt mà suối chảy"! =D>
H..è..m..HNX-( Đấy là vì HN chưa gây án rồi bỏ chạy đúng không :-/. Hiện tượng này có nhiều trong xã hội đó HN à:((.Nhưng có hai thái độ :đứng về phía người phụ nữ thì có người nguyền rủa , cho là bị lừa, và họ phải ăn trái đắng. Hiện tượng thứ hai là họ yêu thật và họ bất chấp mọi dư luận của xã hội lên án và họ nâng niu trái ngọt mà người đàn ông một đêm trao tặng. Hiện tượng này trong xã hội nhiều lắm à nghen,tại HN không chịu tìm hiểu thôi:DVậy chủ đề ''những mối tình dang dở '' của HN , RV đã nói đúng rồi =D>Còn trong cuộc đời thường có nhiều anh chàng không biết hưởng phúc lắm:D
KHOẢNG TRỜI RIÊNG
Vì sao anh có khoảng trời riêng
Mà em không hề biết
Bởi vì anh vẫn yêu tha thiết mẹ con em
Bởi vì anh chưa bao giờ đi chơi đêm
Và cũng chưa bao giờ quá chén
Bởi vì anh biết tính thời gian các cuộc hẹn
Cho mảnh đời riêng sang hẳn... khoảng trời riêng
Và cũng bởi vì anh rất thuộc tính em
Đó là :Tin tưởng anh tuyệt đối
Có lần bạn em hỏi:
Đã bao giờ em theo dõi anh chưa
Em gạt phăng đi hỏi nữa cũng bằng thừa
Vì bắt bạn phải tin
Anh là người đứng đắn
Nhưng anh tính giỏi đến đâu ..vẫn ngắn
Vì cuộc đời rất dài
Không ai biết được ngày mai
Trời mưa hay nắng
Và khoảng trời riêng của anh đã hết thời im ắng
Vì đã có cây có trái giống.. khoảng trời chung
Phụ nữ chúng em khác hẳn với đàn ông
Không thích chung
Cho dù đó là một ông chồng tài giỏi
Và cũng vô hình chung
Anh trở thành mệt mỏi
Vì chẳng có khoảng trời nào
Mặc dù anh đã cẩn thận biết bao
Và mặc dù em đã tin anh tuyệt đối
Có một điều anh chưa hề tính tới
Người đảo lộn cuộc đời anh lại là ...khoảng trời riêng!
Không biết HN và ST có khoảng trời riêng không , nhưng nếu có thì lượng thứ cho RV nhé .:D. RV viết theo chủ đề thôi không có mục đích gì:D.
TRONG ĐÊM
Những giọt nước mắt buồn theo nhau lăn vào bóng tối
Đêm còn rất dài
Chỉ riêng em một lối
Bập bềnh thức…
Bập bềnh mơ…
Người sẽ buồn lo
Nếu biết trong mơ em khóc
Mỗi bước của người mỗi thêm khó nhọc
Và đường đời sẽ mãi chông chênh.
Gắng giữ trong đêm
Bấy nhiêu niềm nỗi
Để ngày mai tới
Em lại bình thản chào anh.
MS quên chứ RV đã làm ANH mấy lần rồi. Nhưng hôm nay thì RV muốn làm EM:
ANH Ở ĐÂU
Em chờ anh từ hồi nào chẳng nhớ
Cứ tìm hoài chẳng biết ''anh ở đâu''
Tìm từ mùa Xuân mưa ướt nhẹ mái đầu
Đến mùa hạ tóc một mầu nắng cháy
Qua mùa thu tóc mượt mà suối chảy
Suốt mùa đông không nghỉ lấy một ngày
Và cứ đúng một vòng , em quay lại tìm ngay
Vẫn chẳng thấy... mối tình vô vọng
Ai bảo anh xuất hiện bất ngờ trong cuộc sống
Lại bất ngờ gieo hi vọng cho em
Rồi bất ngờ yêu trong chỉ một lần quen
Thành tiếng sét trong một đêm mưa gió
Để cả cuộc đời em giờ đây đau khổ
Tìm anh hoài trong vô vọng mối tình
Hoa đơm rồi , lại kết trái chỉ thiếu anh
Anh ở đâu hãy về ngay anh nhé
Em chẳng trách anh đâu dù chỉ trong ý nghĩ
Và vẫn tìm anh dù không thể có anh
Con chúng ta giờ đã trưởng thành
Em vẫn tìm anh ...
Anh ở đâu , hãy về nhanh , anh nhé![/QUOTE]
Người phụ nữ này thật ngây thơ và thật quá nhiều tình dành cho người gây cho mình cả cuộc đời đau khổ. Trách cứ thật nhẹ thôi:
Ai bảo anh xuất hiện bất ngờ trong cuộc sống
Lại bất ngờ gieo hi vọng cho em
Rồi bất ngờ yêu trong chỉ một lần quen
Thành tiếng sét trong một đêm mưa gió
Để cả cuộc đời em giờ đây đau khổ
Tìm anh hoài trong vô vọng mối tình
Hoa đơm rồi , lại kết trái chỉ thiếu anh
Rồi:
... cứ đúng một vòng , em quay lại tìm ngay
Vẫn chẳng thấy... mối tình vô vọng
...
Em chẳng trách anh đâu dù chỉ trong ý nghĩ
Và vẫn tìm anh dù không thể có anh
Con chúng ta giờ đã trưởng thành
Em vẫn tìm anh ...
MS thì chỉ muốn gõ vào đầu cô ta 1 cái và bảo: thật là phí phạm tình cảm , có thể nhẹ dạ 1 lần nhưng không thể nhẹ dạ cả đời thế chứ
Nếu RB định thể hiện điều này thì đã rất thành công đấy =D>
Có lẽ
Nếu anh có chỉ một phép màu thôi
Có lẽ anh ước ngày qua trở lại
Cái phút giây ngây ngất kề môi
Để em sẽ không còn xa cách mãi.
Có lẽ em rồi cũng yêu trở lại
Có lẽ em rồi cũng lấy chồng
Có lẽ lời em nhất định ở không
Chỉ còn thắm ở trong trang nhật ký!
Anh lang thang thả dòng suy nghĩ
Chuyện chúng mình dang dở từ đâu?
Vì sao ta lại tuột khỏi nhau?
Ai bắt đầu? ai là người có lỗi?
Có lẽ em sẽ nói em không có tội,
Cả anh cũng thế, chẳng ai đâu!
Chỉ tình yêu là quay quắt đau
Từ cái phút ta rời xa nhau mãi!
Nhưng không gì giúp ta quay trở lại
Anh lang thang, nhưng chẳng biết làm gì!
Nhưng kỷ niệm cứ giục anh đi
Dẫn anh về những chốn xưa, nơi cũ.
Có lẽ em vẫn còn chờ đâu đó?
Có lẽ không, em đã bước theo chồng!
Có lẽ lời em nhất định ở không
Cũng phai màu ở trong trang giấy cũ!
Có lẽ lòng anh cứ tối tăm như hũ
Khi cứ quẩn quanh lý giải ngày qua.
Có lẽ một ngày rồi anh cũng hiểu ra
Sao anh còn ở nơi đây và “có lẽ…”!
MS thì chỉ muốn gõ vào đầu cô ta 1 cái và bảo: thật là phí phạm tình cảm , có thể nhẹ dạ 1 lần nhưng không thể nhẹ dạ cả đời thế chứ
Nếu RB định thể hiện điều này thì đã rất thành công đấy =D>[/QUOTE]
Riêng mình thì lại ủng hộ quan điểm này của RV đấy vì ''một phút huy hoàng còn hơn ngàn năm le lói '' mà:D
Không biết HN và ST có khoảng trời riêng không , nhưng nếu có thì lượng thứ cho RV nhé .:D. RV viết theo chủ đề thôi không có mục đích gì:D.[/QUOTE]
Người đàn ông này thật là tham . Thích cả chung và cả riêng nữa nên ''tham thì thâm '' mà.Đáng đời thôi .:))Mày râu này cũng ...thích chịu phạt lắm đó RV ạ.=))
MS thì chỉ muốn gõ vào đầu cô ta 1 cái và bảo: thật là phí phạm tình cảm , có thể nhẹ dạ 1 lần nhưng không thể nhẹ dạ cả đời thế chứ
Nếu RB định thể hiện điều này thì đã rất thành công đấy =D>[/QUOTE]
Nếu thế thì MS chuẩn bị gõ cho mỏi tay nhé , vì ở ngoài đời có nhiều đứa đáng bị gõ lắm:)).Mà có cả người nổi tiếng đó nha:(
Nếu thế thì MS chuẩn bị gõ cho mỏi tay nhé , vì ở ngoài đời có nhiều đứa đáng bị gõ lắm:)).Mà có cả người nổi tiếng đó nha:([/QUOTE]
MS chỉ là 1 người đọc thôi, khi mọi người đọc, ngoài cảm thông ra, sẽ được thêm nhiều thứ nữa cũng quý lắm RB ah. Cám ơn RB nhé, bài thơ rất hay , MS thich mà.
Người nổi tiếng thì cũng là con người thôi RB :clown:
Chủ đề tình dang dở tạm dừng ở đây. Bác sontung tiếp nhiệm quán nhé! :D
Ồ nhanh quá . Đã đến lượt mình làm quán chủ rồi nhỉ .Các bạn ơi bốn mùa nhé cho nó phong phú :D
BẠN CỦA MỌI NGƯỜI
Xuân vừa mang chồi non xanh biếc
Tặng mỗi người tấm thiệp đầu Xuân
Người đi khắp nẻo xa gần
Có Xuân chung bước mười phần vui theo
Hạ về nắng gắt tràn muôn nẻo
Ve sầu râm ran réo gọi bầy
Bên đường phượng đỏ hây hây
Xôn xao gọi gió , vui bầy em thơ
Thu tha thướt hững hờ đã đến
Gió hiu hiu... cho bến gọi thuyền
Heo may tràn đến mọi miền
Lá vàng bay lượn , vàng thêm đất trời
Đêm run rẩy Đông vừa chợt tới
Cả đất trời u tối vì đông
Ai ơi có thấy lạnh không
Đến bên bếp lửa ta cùng làm thơ:D
BỐN MÙA
Anh đến bên em thật muộn màng
Như mùa Xuân vội vã vừa sang
Đem mưa bụi phủ lên nhành lá mới
Cho hương nồng khe khẽ tỏa lan
Khúc ca nào từ điệu nhạc râm ran
Anh mang đến cũng từ ve sầu nhỏ
Hạ theo anh về cho em nỗi nhớ
Nắng gắt gay trăn trở với mây ngàn
Tuy muộn thế nhưng Thu về dịu ngọt
Cho em say hương hoa sữa lả lơi
Anh để lại trong ánh trăng vằng vặc
Lung linh đêm huyền hoặc ánh sao trời
Anh đi rồi để lại đầy vơi
Nỗi nhớ anh cùng Đông rơi lạnh lẽo
Trằn trọc hoài trong đêm khô héo
Tuy muộn màng , anh nhớ đến nhé anh