Thông cảm đi NHOC ơi. Già thì mỗi tuổi đuổi xuân đi mà . Có khi sáng ngủ dậy lại không nhớ được hôm qua mình đã tặng ai bài thơ này rồi cũng nên:))
Printable View
Không nhịu. HN chỉ lấy ví dụ thôi, RV luôn yêu cầu bài thơ tham gia chủ đề phải có từ của chủ đề (và miễn là có từ chủ đề!), ví dụ chủ đề mưa phải có từ mưa, yêu thì phải có từ yêu! (Đúng là con gái, biết người ta yêu lắm rùi mà không nói ra từ đó thì không chịu!). :D
Còn với HN thì không nhất thiết, miễn là nội dung và cảm xúc của bài đúng với chủ đề, như đã nói rõ trên kia.
MS luôn phải cà phê cà pháo vì ai bảo luôn nhầm "đối tượng", RV cần từ "yêu" thì không nói ra, cứ giữ kín trong lòng! lại đi viết mơ ước về "nắng" rồi thả một từ "mưa" vào đấy đưa cho HN?! :))
MS cả đời cả tin nhầm lẫn khổ quá \:D/ Không biết bây giờ chuyển sang nghi ngờ thì đới có sang trang được không ?
RB nói: " mình vẫn phải nói một điều rất thật , đó là bài này rất hay và rất.... nữ tính:D . Có gì nhầm lẫn ở đây không HN hay HN đang hóa thân:)) "
MS cũng thấy thế từ lâu, hay HN là 1 cô gái nhỉ, một cô gái giầu nữ tính hẳn hoi này:
Tinh tế, tế nhị: Đàn ông thời nay hiếm lắm, 1 triệu người may ra có một
Đằm thắm: Đàn ông cũng có nhưng ít tẹo (đôi khi)
Mềm mại ,mượt mà: Đàn bà đấy
Lắm chuyện, đa đoan : Đàn bà mà
Dài dòng: Cũng đàn bà nốt
=))
Đây là sau MƯA nhé
Ai đã trồng nhành cúc vàng nơi góc vườn hiu quạnh
Chắc đã rất mong mùa thu...
Họ đã chờ chăng, đã đợi chăng qua những ngày gió lạnh ?
Qua những đêm mưa gió bão điên cuồng ?
Cầu cho niềm hy vọng mong manh da diết ấy
Sẽ đơm nắng trên cành
Sẽ ấm áp góc vườn./.
HN ra chủ đề hợp thật.
Tối qua MS thấy mưa rơi ầm ầm trên mái nhà, sáng nay mưa rơi trên mái QUÁN THƠ nhiều thế
Đọc thấy hay quá đi mất, thanks tất cả nhé!
MƯA NHỎ
Em chỉ là cơn mưa nhỏ thôi anh
Nhưng đủ nước cho vườn thêm trái
Vẫn dịu dàng tưới cây mê mải
Cho vườn anh mãi mãi màu xanh
Em chỉ là cơn mưa nhỏ thôi anh
Chẳng thích được làm cơn mưa lớn
Tuy nhỏ thôi nhưng tình luôn đượm
Vẫn đem nước về làm mát vườn anh
Em chỉ là cơn mưa nhỏ thôi anh
Chẳng bao giờ lại thành mưa lớn
Nhưng cũng làm cho sông cuồn cuộn
Bằng li ti những hạt nhỏ lung linh
Em chỉ là cơn mưa nhỏ thôi anh
Nhưng chăm sóc vườn cây không nhỏ
Có khi nào anh cần giông tố
Em thua rồi ,chỉ mưa nhỏ lúc bình minh
Em chỉ là cơn mưa nhỏ thôi anh
Nhưng lượng nước trong em thì lớn
Không ồn ào trong cuộc đời bề bộn
Yêu em nhiều anh sẽ nhận ra thôi
MƯA RƠI
Mưa rơi
Mưa rơi
Mưa rơi
Chàng vì mưa rơi không tới
Cuộc tình chơi vơi.
Mưa rơi
Buồn rơi
Sầu rơi
Nước mắt tràn rơi
Chàng đã ngủ yên không cần ngóng đợi.
Thềm ngập rồi
Niềm vui hôm qua có vội
Nụ hôn hôm qua vùi vào bóng tối
Chỉ còn mưa rơi.
Khóe mắt rung rinh mưa rơi
Nước mắt không có nơi rơi./.
Sao "nữ tính" lại là nhầm lẫn hả RV?!:D
Đúng là HN đã "hóa thân" trong bài này, đặt mình vào và cố gắng nói hết tâm sự người con gái một thời của HN! Và HN có cả một loạt bài như thế, viết vào cái thời ''có điều gì buồn" ấy, khi có chủ đề phù hợp sẽ lần lượt mời các bạn thưởng lãm.
Mưa hoàng hôn
Chiều ngập ngừng lê bước về xa
Đêm như bình mực vỡ òa
Giữa chiều và đêm là cơn mưa kỷ niệm
Để mắt ai ướt nhòa.
RV đã nói "con gái khó hiểu lắm" thì HN tin rồi! Nhưng RV đã thấy bài thơ "rất hay" thì HN cũng nói đúng được mấy phần đấy nhỉ! :D
Nhưng HN có dám chủ quan đâu, nhà phê bình RV trích văn thế kia thì cũng gần bằng phương pháp "nâng quan điểm" của MS rùi! HN viết là ''đặt mình vào và cố gắng nói hết tâm sự '' cơ mà! :(
ĐỢI MƯA
Anh là vườn cây đang khao khát
Chờ mưa em tưới mát cho anh
Em ở đâu sao chẳng đến nhanh
Để nắng gắt làm cây anh khô héo
Chắc mưa em đang dong chơi khắp nẻo
Chẳng nhớ vườn anh đang khô héo từng ngày
Và ngóng đợi em héo hắt từng giây
Đợi giọt nước của tình em nặng trĩu.
-----------------------------------------:D
MƯA BÓNG MÂY
Em hay hờn hay dỗi
Giống như mưa bóng mây
Vậy mà anh vẫn say
Vẫn theo em khắp chốn
Anh bỗng thành vui nhộn
Cho em vui.... lúc buồn
Và thành chú hề con
Giúp em cười... khi khóc
Ai cũng bảo anh ngốc
Anh có thấy...ngốc đâu?
Họ hỏi anh tai sao:
-''Anh yêu em nhiều thế ''
Anh chỉ cười lặng lẽ
Cũng chẳng cần thanh minh
Tình yêu của chúng mình
''Không giống ai''....mới thích
Có lần em tự trách
Khi cứ làm khổ anh
Anh chỉ cười hiền lành :
-''Nhưng mà anh ...thích thế''
Với anh , em luôn bé
Và cần được nâng niu
Bên mình có tình yêu
Mưa bóng mây ...càng khoái!
Thơ ST hay thật , giản dị mà đằm thắm , lãng mạn và nồng nàn . Đọc mãi giờ mới dám phát biểu :)
Hát một tí nhé:
HÀ NỘI MÙA VẮNG NHỮNG CƠN MƯA
Nhạc: Trương Quý Hải - Thơ: Bùi Thanh Tuấn
Hà Nội mùa này ... vắng những cơn mưa.
Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh.
Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp.
Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về.
Hà Nội mùa này chiều không buông nắng,
phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô,
quán cóc liêu xiêu một câu thơ.
Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ.
Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.
Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay,
hơi ấm trao em tuổi thơ ngây.
Tưởng như, tưởng như còn đây.
MƯA HỒNG
Nhạc và lời: Trịnh Công Sơn
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Ngưừi nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Bài thơ của Thanh Tùng đã được phổ nhạc. Thơ hay mà bài hát cũng hay quá, bài hát ai cũng biết nhưng vẫn xin một lần đọc lại, sẽ thấy MƯA phong phú biết chừng nào
THỜI HOA ĐỎ
Nhà thơ: Thanh Tùng
Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
Anh nắm tay em bước dọc con đường vắng
Chỉ có tiếng ve sôi chẳng cho trưa hè yên tĩnh
Chẳng chịu cho lòng ta yên
Anh mải mê về một màu mây xa
Về cánh buồm bay qua ô cửa nhỏ
Về cái vẻ thần kỳ của ngày xưa
Em hát một câu thơ cũ
Cái say mê của một thời thiếu nữ
Mỗi mùa hoa đỏ về
Hoa như mưa rơi rơi
Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi
Như máu ứa một thời trai trẻ
Hoa như mưa rơi rơi
Như tháng ngày xưa ta dại khờ
Ta nhìn sâu vào mắt nhau
Mà thấy lòng đau xót
Trong câu thơ của em anh không có mặt
Câu thơ hát về một thời yêu đương tha thiết
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em không đi hết những ngày đắm say
Hoa cứ rơi ồn ào như tuổi trẻ
Không cho ai có thể lạnh tanh
Hoa đặt vào lòng chúng ta một vệt đỏ
Như vết xước của trái tim
Sau bài hát rồi em lặng im
Cái lặng im rực màu hoa đỏ
Anh biết mình vô nghĩa đi bên em
Sau bài hát rồi em như thể
Em của thời hoa đỏ ngày xưa
Sau bài hát rồi anh cũng thế
Anh của thời trai trẻ ngày xưa.
MƯA XÁC PHÁO
Tiếng pháo cây nổ to ròn rã
Tiếng vỗ tay cũng ròn rã vui mừng
Tất cả mọi người vui vẻ hòa chung
Lễ vu quy của một người thiếu nữ
Anh đứng gần ngay đây mà nghe tim máu ứa
Xác pháo bay lơ lửng ngang đầu
Xác pháo vô tình càng khiến anh đau
Nỗi đau đớn mất người tình yêu dấu
Anh như trời trồng nhìn em đau đáu
Bóng em vật vờ bên xác pháo vu quy
Sao ngày vui mà nhợt nhạt dường kia
Anh biết em cũng từng giây khắc khoải
Cha mẹ đặt đâu em phải ngồi vào đấy
Anh vô duyên không lấy được chỗ em ngồi
Để giờ đây phải ngước mặt kêu trời
Trời xa quá anh kêu mà không thấu
Xác pháo nhẹ tênh mà vai anh nặng trĩu
Em có thấy anh không mà sao mắt ướt nhòa
Xác pháo rơi như lệ đang sa
Người đời tưởng em khóc vì hạnh phúc
Chỉ có hai đứa mình hiểu nhau trong mọi giây mọi lúc
Nước mắt em là máu chảy tim anh
Thôi vui lên em mộng đã chẳng thành
Anh lầm lũi chào mối tình xa mãi
Phải đi thôi cho dù đường xa ngái
Cũng đành xa cho em trọn nghĩa... gái theo chồng
Xác pháo rơi rơi nữa cũng bằng không
Bởi máu chảy thành sông anh vẫn mong em hạnh phúc.
Quán thơ của chúng ta đã chứng kiến một số bạn rụt rè xuất hiện rồi từ từ sáng lên (thật đáng vui! =D>).
Nhưng sontung thì khác, bước chân vào quán với một phong cách thật chững chạc, khẳng định ngay một giọng thơ giản dị mà trẻ trung, đôi chút nghịch ngợm, lại vô cùng lãng mạn! =D>
Còn nói về "lưỡng tính" thì HN nhận thấy sontung còn nữ tính hơn cả HN nữa, một thứ nữ tính thiên phú! Có bí quyết gì có thể chia sẻ không ST?! :D
Bài thơ thật cảm động, dù nhiều bạn trẻ bây giờ có thể không mấy tin tưởng vào chuyện "cha mẹ đặt đâu..." này! :D
Nhưng trong lúc cảm động, chợt HN lại nhớ lời dặn của RV: "con gái khó hiểu lắm"!
Cẩn thận, "trông dzậy mà hổng phải dzậy" đâu ST!... :))
Ở một khía cạnh khác, bài thơ này, ngoài cái tiêu đề ra, HN không thấy "mưa" lắm, cho dù là "Mưa xác pháo"! :( Để đảm bảo quy định vẫn được thực hiện nghiêm ngặt mà lại không phải loại mất một bài thơ hay như thế này, HN xin bàn giao chức quán chủ lại cho ST, và đề nghị bài thơ là bắt đầu cho một chủ đề mới: Những chuyện tình dang dở.
Mong các bạn khác tán thành.