Ai bảo là MS công nhận, MS chỉ bảo là "giá" thôi mà , ST :clown:
Printable View
Mọi người ơi, bài dưới đây có xếp vào TÌNH YÊU được không nhỉ
MỘT CÂY BÀNG
Cháy đỏ
Thắm thiết
Đơn chiếc
Một cây bàng nơi góc phố mùa đông.
Trong mắt em
Anh có thấy
Bóng bàng đơn chiếc ấy
Bùng cháy
Thiết tha ?
Với HN thì nó rất "tình yêu", nhưng nếu cứ phải có từ "yêu" thì e là nó không được "xếp vào" "TÌNH YÊU", mà phải xếp vào thể loại... cây bàng chăng?! :D
Cái này chắc MS phải chờ Quán chủ lên tiếng! :drag:
Cái này khó à nha.Tuy nhiên ta cũng phải khách quan thôi
. Chủ đề thì thấy rõ rồi HN nhỉ.Giông như ST phân tích : có bùng cháy này , có thiết tha này , nhất là lại có cả đơn chiếc . Thơ quá rồi , nhưng mà lại không có từ YÊU .Vậy cứ đúng luật nhé , vì chưa thấy tác giả cho uống cà phê nên mình..... ''loại'' Hi hi . Bây giờ mới thấy quán chủ to ra phết nhỉ :D
Hi, cảm ơn anh Hanoian và mọi người đã quan tâm hỏi han, quả thực là dạo này tôi bận quá chỉ đủ thời gian vào quán ngồi uống chén trà và nghe mọi người ngâm thơ. Khi nào có "ong vò vẽ" đến thì phải chiến đấu. :-p
Còn làm thơ thì phải có tậm trạng và phải tĩnh lặng thì mới "sản xuất" được, chứ dạo này chạy như ngựa làm như trâu thì hơi...khó. Mọi người thông cảm chút nha.
Cái quán này sắp tròn 100 tuổi rồi đấy, các cụ xem thế nào đầu tư, nâng cấp, cơi nới, cải tạo nó lên version 2 đi :jockey:
Chà chà .Cụ Vaio sang quán ta chơi rồi =D>.Nhân đây RV có mấy lời trình báo
Chào cụ VAIO sang quán chơi
Lại còn nhắc nhở chuyện'' cới nơi''
Mới hay quán nhỏ làm ăn được
Vì thế quan to nhắc mấy lời
Chuyện buôn chuyện bán đã lừ lâu
Không buôn không bán không thể giầu
Cho dù có bán thơ chăng nữa
Tiền kiếm xong rồi để vào đâu
Vậy thì nâng cấp đi bạn ơi
Mấy khi quan giả bộ tới chơi
Lại còn nhắc nhở nên cải tạo
Nhất định phải lên Version 2
Nếu ta đã sắp tròn trăm tuổi
Mà không cải tạo thật bất tài
Chỉ biết YÊU thôi thì nhạt lắm :((
Vừa yêu vừa'' kiếm ''mới thật OAI:lol:
Thơ tự mừng thọ
Chào cụ Vaio lại quán chơi
Quán nhỏ quả thật có lôi thôi
Năm nay bách tuế nên giai lão
Bày tiệc trăm năm xin có lời!
Tiếng rằng buôn bán, tiếng thế thôi
Chữ viết chửa xong, mực khô rồi
Tiền vào tiền lại đi ra hết
Mấy nhà thơ ốm, nợ khơi khơi!
Lắm lúc buồn tênh, khách ghé chơi
Cám cảnh tiêu điều, bỏ chẳng chơi
Đường trên, phố dưới building cả
Quán nhỏ đơn sơ, thấy cả trời.
Quán vẫn đơn sơ, dựng giữa đời
Mấy nhà thơ ốm hứng đầy vơi
Bút nghiên, giấy mực, thơ... lăn lóc
Yêu đương, say, tỉnh,... cười vang trời!
HN ơi! Quán buồn thế này thì đến RV cũng chả muốn vào nữa là khách , làm sao mà nộp thuế thổ trạch cho Đ,T và Vaio đây , lại còn phải nâng cấp nữa chứ. Quán của RV nè:
Mời bạn ghé thăm quán thơ chơi
Quán nhỏ xinh xinh nằm giữa trời
Xung quanh điểm trang bằng mây trắng
Thơ bày la liệt rượu xin mời
Giai nhân thẹn thùng nâng chén ngọc
Nhà thơ cùng khách cạn đầy vơi
Đề tài ôi thơ tình muôn thuở
Chủ khách ngả nghiêng rộn tiếng cười
Quán nhỏ nhưng bởi lòng hiếu khách
Lờ lãi cần chi miễn khách vui
Kinh doanh kiểu đó duy có một
Nhất định chỉ ở quán thơ thôi
Năm nhà thơ '' trẻ'' miệt mài viết
Thơ hay , thơ dở , lẫn thơ vui
Miễn sao mỗi ngày ra một mẻ
Chỉ cần nói đúng chủ đề thôi
Khách đến không cần phải giấy mời
Say say , tỉnh tỉnh , khách thơ rồi
Yêu thơ là vé mời qua cửa
Lửng lơ , lơ lửng quán lưng trời!
Quán thơ nay đã trăm tuổi rồi
Vui mừng chẳng hết, ai dắm “xoắn”
Đề án quy hoạch, trình cụ Tuấn
Sớm mai các cụ có 100m liền.
Việc tập việc tành, nào dám mảng
Đêm về vô quán đời thêm vui
Vaio tài hẹn đâu dám kiến
Chỉ dám đứng ngoài, ngó loanh quanh (bảo kê cho quán) :hi:
Này đây quán sắp tròn trăm tuổi
Người thì mỗi tuổi đuổi xuân đi
Quán đây trăm tuổi dậy thì
Mải mê viết lách cũng vì chữ THƠ
Khách đến quán đam mê say tỉnh
Yêu thơ như yêu chính cuộc đời
Trăm năm lưu giữ nụ cười
Nỗi buồn chia xẻ tình người bao la
Quán thơ được sinh ra từ đó
Các nhà thơ gắn bó cùng nhau
Mua duyên ,đón bạn ,đuổi sầu
Đam mê nhiệt huyết mái đầu thêm xanh
Quán thơ đẹp như tranh phóng tác
Mỗi nhà thơ mặc sức tung hoành
Miễn là trong cuộc đua tranh
Chữ tài họp lại thành danh mỗi người
Bạn muốn có nụ cười thơ trẻ
Vậy xin mời hãy ghé quán thơ
Tối khuya , sáng sớm , chiều , trưa
Quán tôi rộng mở đón chờ tri âm:)
Hạnh phúc
Hạnh phúc là khi nhấp tách trà
Cuốn sách cầm tay được lật ra
Một tấm thiệp hồng -- À thiệp cưới !
Lá thư nhận được gởi từ xa
Hạnh phúc là được ngắm cành hồng
Khoe tươi sắc thắm giữa chiều đông
Ta đem cánh hoa ươm vào mộng
Khi đêm đang trải xuống vườn bông
Hạnh phúc là khi có bạn hiền
Cùng nhau tâm sự với hàn huyên
Cùng nhau thơ thẩn quên ngày tháng
Hội tụ quán thơ chốn thần tiên
Hạnh phúc là khi ngắm nụ cười
Đọc dòng thơ mới thật vui tươi
ÔI sao nồng ấm và thân thiết
Hạnh phúc giản đơn có vậy thôi
Xin cảm ơn người với trái tim
Bạn thơ yêu mến đầy ắp tình
Nâng niu từng phút giây hạnh phúc
Sẽ mãi ghi sâu những bóng hình.
Mây bay
Lững lờ mây bay
Vô hướng.
Lững lờ lời em
Ấp úng?
Lấp lửng?
Yêu?
Không yêu?
Chả biết!
Không thiết!?...
Đăm chiêu…
Anh nghĩ rất nhiều?!...
Lững lờ trong chiều
Mây bay
Phiêu diêu,..
Về đâu?
Tình yêu thì chắc nói mãi không hết, chúng ta sẽ còn nhìu cơ hội để nói về "Iu" nữa! Không biết RV có đồng ý là bài thơ Hạnh phúc của Nhoc là bắt đầu chủ đề mới không?
:drag:
Mừng QUÁN THƠ sinh nhật 100 tuổi, MS cũng rất vui nếu chủ đề là HẠNH PHÚC
BÀI THƠ HẠNH PHÚC
Hạnh phúc
Khi nắng thắm
Mơn man môi em ?
Hạnh phúc
Khi làn gió thơm
Nồng nàn tóc em ?
Hạnh phúc
Khi hạt sương đêm
Long lanh mắt em ?
Hạnh phúc
Khi một bóng hình lạ lẫm
Len vào giấc mơ em ?
Hạnh phúc
Khi khao khát bùng lên
Thiêu đốt tim em ?
Và hạnh phúc
Khi giọt giọt thời gian thao thức
Kết ngọc dịu dàng trên mỗi bước chân em ?
Đặng Tuấn ơi, vậy thì nhân QUÁN THƠ ngày tròn 100 tuổi, Đặng Tuấn hãy chia sẻ cùng với mọi người đi :clown:
MS không tin là ĐT khôg đủ thời gian đâu. Trong cuộc sống, nếu một việc được xếp vào hàng cần lưu tâm, bao giờ người ta cũng kiếm ra thời gian hết.
Hơn nữa, ở trong cặp của ĐT ấy, nhiều bài thơ lắm.
Người đấy, những ngôn từ kia, và cách cảm nhận này - MS biết mà, nên mọi người hãy chờ nhé :clown:
Hạnh phúc của em thật dịu dàng
Còn hạnh phúc của anh lại gai góc
Hạnh phúc
Là khi thấy em khóc
Giọt nước mắt dỗi hờn
Dành cho anh
Hạnh phúc hơn khi thấy em bực mình
Vì anh đến chậm
Thế nghĩa là em đang yêu anh lắm
Anh đang là người hạnh phúc nhất trần gian
Hạnh phúc là bên cạnh có người thân
Cùng chia xẻ
Những khi vui vẻ
Và cả những lúc buồn
Còn hạnh phúc nào hơn
Khi em lườm em nguýt
Anh muốn dành cho em tình yêu thương tha thiết
Hỡi người đã mang hạnh phúc đến cho anh:)
RV đồng ý luôn .Yêu mãi mỏi lắm:D.Nào hạnh phúc nhé:
Hạnh phúc
Là đi trong hẻm vắng
Thấy có người.
Hạnh phúc
Là thấy một nụ cười
Khi bên cạnh bao người xa lạ
Hạnh phúc
Là nụ hôn trên má
Nhưng lại làm ấm tim
Hạnh phúc
Là mò mẫm trong đêm
Nhìn thấy ngọn đèn leo lét
Hạnh phúc
Là khi nghe tiếng thét
Lúc ta gặp nguy nan
Hạnh phúc ngập tràn
Bên những điều tưởng chừng như nhỏ bé
Nhưng thật không dễ
Nếu mỗi người chưa biết sống vì nhau:)
Bài thơ về hạnh phúc này là của một người bạn ảo không biết tên gửi MS, xin chia sẻ nhé:
HẠNH PHÚC
Em là tiên
Từ hành tinh xa xôi
Chợt thoáng đến trong hồn anh
Phút chốc
Anh là một cánh chim trời cô độc
Lúc gặp em
Anh mới được làm người
Chỉ một đêm
Mà chỉ một đêm thôi
Rồi em sẽ hóa thân thành ánh sáng
Anh xin được làm khí trời
Phiêu lãng
Tan bên nhau
Quấn quýt ở tinh cầu
Hạnh phúc nào
Mà không làm khổ đau
Yêu thương nào
Mà chẳng đầy nước mắt
Hát đi em
Trường ca Ilyat
Homere còn sống mãi nơi này
Ly rượu nồng
Em hãy uống cho say
Rồi anh lại dìu em vào giấc ngủ
Đêm Hà Nội
Cùng đèn thành quách cũ
Phút giao hòa
Trời đất cũng hồi sinh
Trên không gian
Còn hai đứa chúng mình
Rồi bỗng chốc hòa vào nhau
Làm một
Ôi ký diệu vô cùng
Đêm hòa hợp
Phía chân trời vụt sáng
Ánh sao băng.
ĐỌC THƠ BẠN
Được đọc thơ bạn , đó là hạnh phúc
Dù bạn ở nơi nào ta vẫn cạnh nhau
Dù có ở nơi đâu
Ta vẫn bị những ngôn từ ám ảnh
Những vần thơ có cánh
Tìm về
Hạnh phúc tràn trề
Khi được tan biến
Dù chỉ một giây thôi
Đến bên người yêu mến
Và hòa quyện vào nhau
Ta chẳng cần phải tìm tận nơi đâu
Hạnh phúc chính ở trang thơ này bạn ạ
Chỉ nhìn chữ thôi
Tôi thấy mình hạnh phúc quá
Như cảm nhận được tri âm !
Tứ tuyệt Hạnh phúc
I.
Cứ ngủ đi! chàng hỡi, ngủ đi
Cho đời say mê hoặc biết chi!
Cứ ngủ đi! ta hỡi, ngủ hoài
Dài hạnh phúc, dài giấc mơ si!
II.
Đầu tôi là một cỗ quan tài
Chôn cất niềm đau đen tối,
Mọi niềm hạnh phúc thường đi qua rất vội
Để lại đằng sau những đám bụi khoan thai...
HẠNH PHÚC
Quên đi, quên thôi , quên tháng ngày dài
Hạnh phúc mong manh, phập phồng như hơi thở
Niềm vui vu vơ , chối từ , lần lữa
Ta bơ vơ lạc giữa lối đi về.
Dậy đi ta, đi qua cơn mê
Đi qua khổ đau, qua bóng mình để lại
Niềm hạnh phúc dầu qua đi rất vội
Kịp để bóng mình trong sâu thẳm lòng đêm.
Hạnh phúc - Khổ đau như ngày đêm
Qua đời ta soi bóng.
Hạnh phúc I: Vừa theo tư tưởng thờ ơ vừa hưởng thụ, đã thế, nhịp thơ lại loanh quanh , như lòng người thường vẫn loanh quanh giữa thờ ơ và say đắm :clown:
Hạnh phúc II: Niềm đau và niềm hạnh phúc cùng tan rữa thành đám bụi, chỉ là 1 cái nhanh 1 cái chậm, 3 năm phải không HN ?
Tứ tuyệt hay thật, đúng là TỨ TUYỆT !
HN nói rất đúng . vì hạnh phúc quá bao la ,quá trìu tượng nên có nói cả ngày cũng chẳng hết và nhiều lúc lại chẳng biết nói gì.Thậm chí đau khổ của người này nhiều khi lại là hạnh phúc của người khác . Cũng như đề tài YÊU của RV cũng vậy . Cho phép mình kết chủ đề này nhé:
HẠNH PHÚC
Hạnh phúc đến với tôi!Khổ đau nhấn chìm anh
Cùng trong khoảnh khắc
Tôi tìm được hạnh phúc tôi đánh mất
Anh lại trót đánh mất hạnh phúc anh đang có trong tay
Biết cám ơn ai và biết trách ai đây
Khi chính mình đang là nguyên nhân và hậu quả
Nếu khi mình vấp ngã, mình tự đứng dậy ngay
Đó chính là hạnh phúc
Còn mình vấp ngã rồi mình trượt dài theo ,dù chỉ là một lúc
Thì nhất định khổ đau sẽ tìm đến với mình
Hạnh phúc là gì giữa tử và sinh
Không ai biết trước
Chỉ khi mất rồi hay khi tìm được
Ta mới nhận ra
Đơn giản thế thôi , hạnh phúc ở trong ta
Và muốn có hãy để tâm nhiều đến nó
Còn khi đã mất rồi đừng vội vàng đau khổ
Hãy cố gắng lên , Hạnh phúc sẽ tìm về.:)