Không bít nên vui hay nên bùn đây, vì trong cuộc tình này iem mãi mãi là người đến sau.
Hum trước mới chỉ thỏ thẻ thổ lộ với chàng là nghỉ học mấy hôm ở nhà iem ko bít giấu nỗi nhớ vào đâu đành trút nỗi lòng vào bún, miến, mỳ, phở, ô mai nên trót tăng vài ký. Vậy mà chàng đã phũ phàng phang cho 1 câu: thía thì tránh xa ta ra không thì sợ tai nạn lém :-/. Thế nên iem hận, hận lém. Thui chàng cứ vui với duyên mới, không có nietban, chàng đã có Hoàng Dung bên cạnh. Iem sẽ ngậm ngùi chúc phúc cho chàng, khép chặt lòng mình đợi chờ mối lương duyên khác :blush: