MS thì tin lắm, bởi một nốt lặng của cuộc đời thì cả trường độ và cường độ của nó chẳng biết đằng nào mà lần :clown:
Printable View
Em trót đọc mất rồi sao nhịn nổi cười đây:haha: :lol:=)). Thơ anh HNan trăn trở quá nhỉ.
Tặng cả nhà đoạn thơ em chép, cũng ko thích lắm nhưng đọc thì cũng tạm được.
Em vẫn đợi cái ngày không thể có.
Sóng bình yên xô ngược phía trời xa
Con thuyền trôi chẳng tìm về bến đỗ
Mặc gió buồn biển vẫn hát ca
Em vẫn đợi cái ngày không thể có
Một vầng trăng hao khuyết giữa đêm rằm
Một vầng trăng hào quang không rạng rỡ
Cho đêm mãi là khoảng tối mông lung
Red thf không ngất đâu cho dù MS có rủ rê đi chăng nữa , nhưng mà HN ơi , Red cũng muốn có đôi lời về Hồi ức Hồng nguyệt của HN đây:Những câu này rất hay :
Trong nỗi nhớ tôi tóc em như lụa tơ giăng mắc
Từng sợi hồn nhiên, từng sợi lo âu !
Rồi đây nữa:
Tôi chỉ nhớ từng sợi hiền, bối rối
Dịu giữa tay tôi, chảy mát vai tôi…
Ngọt ngào ơi, nồng ấm đến thế ơi
Nhớ em trong đêm dài lặng vắng
Chút gì còn trên môi tôi mặn đắng
Cố nhớ tìm trong ký ức chơi vơi !?
Dịu dàng ơi, mong manh quá ơi
Rất thơ mà:)
Nhưng còn những ...cái này.Red thấy sao sao đó :
Gặp nhau trong thác loạn vây quanh
Em là cô vũ nữ đầu xanh
Tôi cũng mưu sinh xa quê hương xứ sở
..
Khói thuốc bay, đèn thì mờ tối.
Khi xa em tôi còn gì để nhớ?
Thì xem ra cái chất thơ ở trên kia đã bị cái chất... đời thường...dung tục ở dưới này át mất rùi nhỉ:-/
Theo Red thì trong thơ chẳng có cái gì là tạm và không tạm đâu NHim ạ.Có thể đối với người này là tạm nhưng mà đối với người khác lại là hay, nhất là đối với những người đã viết ra nó .Vậy ta chỉ nên bình thơ mà không thể đánh giá được thơ đâu NHim ạ Vì Thơ là đứa con tinh thần mà :)
Mỗi khi buồn em lại nhớ ra một đoạn thơ mình từng đọc, và chỉ có thơ mới lột tả được hết tâm trạng, tình cảm, cảm xúc...mà không thể nói ra bằng lời. Nhưng đoạn em vừa gửi lên thì không giống tâm trạng hiện tại của em nên em mới nói là ko thích lắm :)).
Em không biết làm thơ thì có được gia nhập quán thơ không ạ?hôm nào có buổi offline cho em tham gia với nhé:baby: