Sư muội nói mấy cái này bí hiểm quá ,huynh không hiểu :-/:-/:-/ Sư muội đã có đề án phát triển hội (Forum HCMC trong cả năm 2012 )rồi à :)
Printable View
Đó là họ nhờ câu lạc bộ huấn luyện cho mấy cô gái chân dài .Đó la thành phần không thể thiếu của các quán ba ,vũ trường ( đó là các cô gái nhảy ) .Hình thức người ta gọi là nhảy ( mồi ) .Em cũng không hợp với style trong các quán ba ,vũ trường .Một lần nể quá tới ,tụi bạn cứ hỏi ( sao hôm nay ,có tâm trạng gì mà buồn ) .Thực ra ,vô đó là muốn đi về rồi( sao mà vui ,cho đặng ) :)
Ah hôm đó anh Cường gọi rủ em tối đi xem thi đấu nói chị trên sg kêu em gọi cho chị xem buổi trưa có nhậu nhẹt gì không. Chị nói chiều đi xem thi đấu nên em nghĩ trưa không có gì chơi em nói vậy thôi. hihihi rồi tới chiều nhỏ bạn dưới BH gọi xuống chơi cái em xuống đó đi uống coffee rồi chạy về nhà lun tối thất hẹn với anh Cường rùi em sorry nha.
Buổi trưa ,nhậu nhoẹt ở quán gần Sân Bay Tsn .Tăng 2 ,đi cafe dự bữa ngủ thân mật "ngủ trưa " .Tăng 3 thì mọi người đi xem thi đấu .:)
Buoi tối có (tcuongtsn ,chị Phượng ,Trucbinh ,hanoiboy ,trangram ,anh hoa,tieumalovedance)
Đúng là Má thấy con đôi khi còn già.... hơn Má nữa ấy. Mấy hôm con ở trên lớp cứ bần thần, không tập trung nên 2 hôm nay con nghỉ Má cũng đoán có chuyện gì. Má sống ngần này tuổi rồi khuyên con "mình làm gì cũng hết sức hay yêu ai cứ hết lòng, nếu không được thì ...vứt bỏ, không ân hận mà đi tiếp về phía trước". Chính vì phương châm sống đó giúp Má có thể sống 1 mình vui vẻ, cân bằng, độc lập không phụ thuộc ai, cái gì cả. Má có thể già về hình thức nhưng luôn cố giữ cho trái tim trẻ yêu đời, yêu người tiếp.
Con cảm ơn lời khuyên của má nha. hihi con thấy tâm trạng mình khá hơn rồi từ nhỏ tới lớn con gặp cũng nhiều chuyện bùn nên đôi khi cũng trầm ngâm suy tư hihi giống ông cụ non vậy ý. Nhưng mà tuổi con còn trẻ con nghĩ đời mình còn dài nên vẫn cố gắng sống tốt cho tương lai mình sẽ có niềm vui. hihi
Trời se se lạnh hứa hẹn Giáng sinh và tết Tây năm nay thời tiết đẹp lắm đây. Mình chẳng muốn làm việc nữa. Xung quanh công ty mình các con đường Nguyễn Huệ, Đồng Khởi, Lê Lợi không khí lễ hội đã náo nhiệt lắm rồi. Mình chưa có chương trình tối Noel, có gì vui không bà con ? Tối 31/12 mình sẽ cùng partner ra quán Cosmo số 86 bis Lê Thánh Tôn góc Pasteur và Ủy ban ăn tối và chơi. Nghe nói có nhạc flamenco và nhảy nhót nhưng vé cocktail buffet hơi đắt (350k/pax) vì Tết mà. Bạn mình là chủ quán này. Mình đang nghĩ có cách gì liên kết cho Hội mình vui chơi nhảy nhót ở đó sau này được không? Quán rất rộng trước đây có tên Miss Sài gòn. Mem nào rảnh ghé ngang qua ngó bên trong quán và có ý tưởng gì hay hay nói mình với nhé. Bar Disco hôm trước mình tới dự khai trương không hợp style hội mình rồi.
Chúc mừng nietban đã thi đấu trở về, tuy không được giải nhưng mọi người vẫn vui. Sự kiện của bạn tham dự nhìn bạn cũng k thua kém gì người ta. Thôi, lấy kinh nghiệm để lần sau vậy.
Dạ em được giải chứ anh, giải "điếc không sợ súng" :)) vì quen Partner đuơc 1 tuần và tập với nhau đc... 5days :blush: (không biết trong bảng của mình có ai tập "nhiều" như thế không nhẩy? ;)))
Nhân đây, xin gửi lời cảm ơn chân thành và sâu săc nhất đến má P, anh Hai, trucbinh và a Đuc, chị Hằng (cảm ơn chị đã cho em mượn đồ để đi thi vì quyết định đột ngột quá nên iem không kịp đi may nhưng em tủi thân quá vì hôm thấy trucbinh mặc đẹp quá trời nên cũng bon chen, nào ngờ :(() và anh Hòa đã trực tiếp đến cổ vũ và các mem động viên - khuyến khích em rất nhiều như má Phuong, pa chali, ncxn v.v...trong lần đâu tiên "xuất quân" này của iem.
Bản than em nhận thấy sự thất bại của mình là hoàn toàn "xứng đáng" nhưng em cũng tự cho rằng nhg gì mình có được qua cuộc thi này quá nhiều: bài học, kinh nghiệm, sự cọ sát...(va đó là nhg phần thưởng vo giá) để làm bàn đạp cho mình cố gắng hơn trong tương lai, và 1 phần khá quan trọng: em đã tìm đc partner đúng theo ý mình đến 90%, hi vọng chúng em sẽ gắn bó đuơc với nhau lâu dài!
Một lần nữa, cảm ơn cả nhà mình rất nhiều! Hôn cả nhà mình, hí hí !!!Trời ơi, má thật lãng mạn, giá như con có "cạ" nhất định sẽ góp vui với má và Thầy Ảnh, nhưng chẳng "cho" được ma nào "vào tròng" cả - chắc Noel và Tết dương lịch này phải alone rồi:((
"Dạ em được giải chứ anh, giải "điếc không sợ súng" http://dancesport.vn/forum/images/gifimages/laugh.gif vì quen Partner đuơc 1 tuần và tập với nhau đc... 5days http://dancesport.vn/forum/images/gifimages/blush.gif (không biết trong bảng của mình có ai tập "nhiều" như thế không nhẩy? http://dancesport.vn/forum/images/gifimages/naughty.gif)"
Ka ka...nietban xuống núi. Đúng là con nhà cám. Học thì ít, nhảy tè le mà khi ra sân khấu toàn xung ra đứng hàng đầu sát khán giả và điệu ...như cám. Tuy nhiên chính vì "điếc không sợ súng" nên con nhảy rất thoải mái và duyên dáng như là chơi chứ không phải thi. Điều này ít VĐV beginner có được vì còn run và lo nhớ bài. Má rất thích hình ảnh con hôm thi, rất nữ tính (chuyện lạ mà có thật:))). BTC chắc nên trao Má giải "chất giọng vàng" vì khi con bước ra sân khấu Má đứng trên lầu 1 la tên con to đến nỗi 3 bác phó nhòm giật mình và khán giả dưới đất ngó lên dòm.:))
Con đi 1 đàng học được 1 sàng khôn. Má đã nhìn thấy sự chuyển biến trong suy nghĩ của con theo hướng tích cực. "No pain no gain". Con muốn thành công phải khổ luyện, phải try your best bất kể là làm việc hay học khiêu vũ. Má là người nguyên tắc và quyết đoán. Má muốn xây dựng 1 CLB thân thiện, vui chơi với nhau nên không muốn làm lớp tập thi đấu vì sợ nội bộ học viên mất đoàn kết, ganh tị, dèm pha nhau. Nhưng thời đại này "con đặt đâu cha mẹ ngồi đấy" và sự đam mê của con đã làm Má phải thay đổi suy nghĩ. Có lẽ Má sẽ thuyết phục thầy Lâm qua Tết dạy 1 lớp luyện thi Latin cho phong trào ở CLB chiều thứ 7 và Chủ nhật.
Hôm bữa tớ mà biết Nietban có tham gia, thì tớ nghỉ đi đám cưới qua SVD cổ vũ cho bồ rồi. Hic hic, sao lại ko chịu nói chứ hả
Câu nói này của Lam đã là 1 sự động viên/khuyến khích quá lớn với tớ rồi, cảm ơn cậu và mọi nguơi lắm lắm, cảm động quá :((
P/s: mình sẽ chia sẻ sự ủng hộ/quan tâm của cả nhà mình với partner của mình, vì bạn ý đi thi mà không có bạn bè hay người thân đến để cổ vũ...mình càng thấy mình thật may mắn và hạnh phúc làm sao!!!Ái dà! hóa ra nhân vât "hô to" khi bọn con ra chào khán giả là má ạ =D>, con đang tò mò không biết đó là ai đây, bởi vì khi nghe tiếng hô đó con như đc tiếp thêm sinh khi thực sự (mặc dù không chắc tiếng hô đó có dành cho đoi của mình hay là cho cặp khác :blush:)
Nếu cứ nói cảm ơn hoài thì e rằng khách sáo quá, thay vì đó con sẽ chăm chỉ luyện tập để không phụ công tin tưởng và khích lệ của má và mọi người dành cho con...!
Hiện tại trong Tp có rất nhiều nơi đào tạo "gà" cho CLB của mình, trong khi CLB của mình có thầy giỏi, có đầy đủ điều kiện cơ sở vật chất...và cũng có rất nhiều người có nhu cầu học...nên chúng ta hoàn toàn có thể mở lớp luyện thi đấu má à. Nếu thực sự đã khiến má thay đổi quan điểm của mình, con nghĩ đây là giải thưởng lớn nhất mà con đã "giật" được qua cuọc thi vừa rồi, đúng là cái "được" quá nhiều, không thể tưởng tượng đc :((- cảm động quá!
Em rất thích những nơi có nhạc Flamenco chị ah, nên nghe nói nơi nào có là em sẽ ghi nhớ lấy đó khi nào có dịp sẽ ghé hihi. Lúc trước BH cũng có một nơi chơi nhạc này nhưng hiện tại nghe nói đã "đóng cửa" rồi, tuy rằng ngày trước cũng có khách rất đông. Cũng thật là tiếc.
Woa chị Nietban hôm đó cũng có đi thi ah? Vậy mà chị im hơi quá, làm em không biết gì hết nà.:) Hoan nghênh chị đã mạnh dạn bước ra sàn thi đấu, tiếc là em không được xem va cổ vũ cho chị nhỉ. "Ai cũng có...quyền thất bại" chị ah. Chúc mừng chị đã tìm được partner cũng ưng ý nhé =D>=D>
Mỗi mùa giáng sinh tới ,một năm mới đến tiễn đi một năm cũ (đầy ắp những kỉ niệm ) .Khắp nơi vang lên bài hát chúc mừng năm mới của ban nhạc Abba ,thế là sắp tròn 10 năm được ăn tết ở Sài Gòn .Thời gian trôi đi thật nhanh ,và hãy sống để yêu đời .Vì cuộc sống luôn chia sẽ hạnh phúc cho tất cả mọi người .
http://www.youtube.com/watch?v=mObouU6xacs
Nietban đi thi mà giấu mọi người hả? Có gì đâu mà phải giấu? Thôi cố gắng lần sau vậy,lúc đó chắc mọi người sẽ cổ vũ đông hơn và khi đó có thể có cái gì "lủng lẳng ở cổ" mang về khoe với mọi người ấy chứ.=D>
Không sao đâu, cố gắng lần sau vậy,chịu khó tập luyện nhiều nhiều để tham gia thêm vài sự kiện nữa cho vui.
Hôm nay mình mới thấy công dụng tập luyện Dancesport giúp cho chạy cầu thang tốt thế nào. Mình đang ở tầng 19 thì tầng 21 có chuông báo cháy. Mình xách túi "dzọt" ra cửa luôn. Nhìn thấy mấy em gái tính chui vào thang máy cho nhanh mình còn kịp nói lột giày ra chạy bộ cầu thang không được đi thang máy. Cũng may tòa nhà đã được tập dợt PCCC thường xuyên và vì chập điện bốc khói nho nhỏ nên mọi người chạy "lịch sự" không chen lấn xô đẩy. Mình "quick step" 19 tầng mà thấy còn nhẹ nhàng hơn nhiều nhân viên trong tòa nhà. Buổi trưa cả văn phòng phải kêu pizza ăn cho lại sức. Mọi người bảo tập chạy 19 tầng đi, sang năm công ty hoàn tất tòa nhà 38 tầng, chuyển sang đó staff có kinh nghiệm ....chạy gấp đôi.
Bổ sung thêm điệu freestyle ,có màn đu dây từ trần nhà xuống giông diễn viên NTV và NV trong chương trình bước nhảy hoàn vũ nữa .:D
Trời ơi bấm lộn cái nút like rồi. Tức mình mấy vị không mời mà đến quảng cáo, phá đám thì có!
@chị phượng: May mà chị biết quick step, năm sau ráng học thêm môn anh Cường nói đu dây nha chị, nguy hiểm quá. :happy69:
@tranhoi + Trucbinh : Toà nhà chị làm việc tập PCCC đều đặn 1 năm 2 lần rất pro. Nhưng mỗi lần tập họ báo trước nên tụi chị toàn chuồn khỏi building trước khi tập:D. Tuy nhiên cũng biết kiến thức cơ bản là khi có cháy không được dùng thang máy. Đây là lần đầu tiên chay thật mà ở tầng 19 hơi bị cao. Gia đình chị bảo vòng số 3 chị bự quá mà chạy được 19 tầng chắc sút 1kg:lol:. Đúng là bữa nay mới biết được tốc độ chạy và phản xạ của mọi người trong tòa nhà. Một số người còn đứng nghe ngóng bán tín bán nghi. Một số thì mặt tái mét, luống cuống không biết làm gì. Chị thì "nghe chuông reo là dzọt". Tụi chị bảo nhau sau này không cần biết cháy hay không cứ có khói, có chuông báo cháy là "bỏ của chạy lấy người trước". Chạy nhầm không có cháy còn hơn là chạy chậm. Kỳ vụ cháy tòa nhà SJC chị làm dự án Nhiêu Lộc _ Thị Nghè ở gần đó. Tòa nhà chị làm việc có 8 tầng thôi nhưng tụi chuyên gia nước ngoài yêu cầu mua mấy thang dây để sẵn hành lang. Làm việc trong tòa nhà cao tầng hiện đại cũng nhiều cái ngán.
Hôm thứ 4 mình đi qua đường Hai bà Trưng thấy có người ngồi vỉa hè bán 1 chú chó rất dễ thương, nhưng trong túi còn có 500k, mà họ đòi 1 triệu lận, mặc cả không đc nên đi về. Nhưng buổi tối đến nghĩ lại thấy chú chó mắt xanh ấy yêu quá, bèn ra rút tiền thì...hỡi ôi, chú chó đã bị bán đi rồi :((.
Hôm sau không chịu nổi, mình lên đoạn Lê Hồng Phong mong tìm đc 1 chú chó same same nhu thế nhưng chẳng có (được màu thì lại là đực, là cái nhưng lại trắng tinh quá, có đốm như mih muốn thì lại hơi "ốm")...đã 3 ngày qua đi mà nhớ "chú" ý ngẩn ngơ không thể làm được gì :((, phải vuợt qua nỗi đau này thế nào đay cả nhà mình ơi :((:((:((
P/s: (mong mày sẽ gặp đc người thương mày như tao, miss u so much :((, nhớ nhất là lúc bế mày lên để ngắm, mày còn tè vào xe tao nữa chứ...)?
Chắc họ sẽ yêu nó thôi, cậu đừng lo, họ mang tiền mua ngay chứng tỏ cũng yêu thú lắm.
Hôm nọ ku Đức bắt cho tớ một chú sóc rất yêu, tớ mang về nhà mà do lúc ấy chưa có lồng nên sóc nó sợ quá không ăn uống gì, vài ngày thì nghe cậu tớ báo là nó đã...ra đi, nên tớ buồn muốn khóc, đã nuôi con gì là thương lắm. :((
Mình nghe mấy anh xe ôm đứng đó kể là cô bé mua nó cũng chỉ mang có 500k nhưng đặt tiền + CMT lại, để đưa nó đi bác sỹ test xem có khỏe mạnh không, rồi mới mang thêm tiền ra trả...lúc đó mới thấy sao mình ngu thế, sao không làm vậy nhỉ? :((
Chia buồn với bạn chuyện con sóc! hình như nuôi con gì cũng phải có nợ và duyên với nó mới đc :(( - không biết mình có nợ gì với "bé" chó ấy mà cảm thấy có tội khi không "rinh" được nàng ý về cho mình :((
Chúc các mem HCMC đón một Giáng sinh an lành bên những người thân yêu.:D
Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ và hạnh phúc nha.:happy69:
em cũng chúc mọi người giáng sinh vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình bạn bè.... chúc cho những ai đang còn cô đơn lạnh lẽo tìm được ngọn lửa tình yêu của đời mình hihi và chúc cho những ai đã có thì càng nồng thắm hơn hihi
:((Hu hu... tối nay ngồi nhà coi TV không đi đâu được dù nhóm bạn rủ đi quán Duy Quang nghe nhạc và nhảy nhót. Sáng ngủ dậy mới thấy hậu quả của chạy 19 tầng hôm qua làm chân mình mỏi và nhức quá.
Giáng sinh vui vẻ. Các mem "chơi tới bến" dùm cho phần của mình đi nhé.
:) Má con mình cùng hoàn cảnh, nhưng con không thấy buồn lắm vì nếu không có "cạ" thì con sẽ ở nhà 1 mình, chat chit, chơi đàn, tự bày hoa quả ăn...và thấy vui 1 mình cũng có cái hay của nó, hay là con qua má ...để mẹ con nhà Cám nhà mình 8 chút nhẩy?
P/s: Lời chúc của mình nhân dịp Noel xin dành cho những nguoi alone cũng cảm thấy vui với niềm vui của mọi người xung quanh mình, với không khí nhộn nhịp của ngày lễ hội... :)
Hành trình xuất phát sài gòn cần thơ ,xuất phát từ 202 lê hồng phong .Công ty trách nhiệm vận tải thành bưởi (giá vé 90 nghìn ).Sau 3 tiếng quý khách sẽ chạm chán thành phố cần thơ .Cảm nhận về thành phố Cần Thơ .Con người hiền lành ,thân thiện .Thành phố buồn giống Đa lạt (tuy khí hậu không mát ,không sạch bằng ) .Các cửa hiệu quán hàng ,khoảng 22 h đêm chuẩn bị đong cửa .Sáng thành phố bắt đầu hoạt động từ 8 h sáng .Đặc sản địa phương không thấy ,và người bán nhiều hơn người mua .Iem đi bộ gần 1 tiếng ở phố trung tâm mới mua được tờ báo (Một đời sống văn hoá thường nhật ) .Cần thơ mạnh về các hoạt động vùng sông nước (xuất phát từ bến Ninh Kiều ) .Trong khoảng thời gian dư thừa còn lại ,iem bỏ thói quan đi dạo phố (như những lần đến các thành phố khác ) .Và chỉ ở trong khách sạn "ngủ " .
Kết luật : Theo ý của Iem thì không nên về Cần Thơ giao lưu khiêu vũ .Các hoạt đông văn hoá như khiêu vũ ,cứ giao lưu ở những thành phố lớn cho nó lành .:)
Không những "Dì" P.HCMC khen mà HN đã được nghe bè bạn đi xem khen và ngay cả đối thủ trong cuộc thi cũng khâm phục nietban tuy kỹ năng còn non mà đầy tự tin, hết mình trong bước nhảy =D>
Mượn tứ của 2 câu thơ (HN không biết tên tác giả) để tặng nietban bài thơ sau, với mong muốn em sẽ giỏi lên (tất yếu cùng với thời gian luyện tập chăm chỉ) mà vẫn giữ mãi được sự trong sáng và mê đắm trong cảm xúc như buổi ban đầu, đừng để sự lọc lõi, khôn ngoan trong kỹ thuật và kinh nghiệm thi đấu lấy đi sự nồng nàn, tươi mát của bước nhảy !
Nồng nàn
Những tà áo màu nhịp nhàng uyển chuyển
Những bước chân lướt nhẹ êm êm
Đêm thi đấu bao vũ công điêu luyện
Em nồng nàn, em vụng dại... như em
Có gì lấp lánh trong đôi mắt đen
Có gì cháy trong bàn tay hoang sơ múa
Chỉ có hai loại người thôi bước chân luôn có lửa
Những vũ công tuyệt vời, và người còn tươi mới như em
Năm tháng trôi... rồi chuyển động sẽ trở thành kỹ xảo
Những bước chân sẽ rồi sẽ tiếp sàn êm
Nhưng trái tim anh vẫn thầm thì mách bảo
Em vẫn nồng nàn, vẫn tươi mới... như em!
Quảng Nam, 24.12.2011
Hic, iem đã nói là iem đã "giật" ngay giải "điéc không sợ súng" rồi mà anh :((
Nhưng với lời động viên này của anh và mọi người càng khiến em thấy mình đã giành đc quá nhiều phần thưởng có thể nói là "vô giá", mặc dù bị "chê" nhiều nhưng em thấy mình không sai bởi rất đơn giản 1 diêu rằng: em đã làm đc đieu mình hằng mong ước...
P/s:
1. Em rất thích bài thơ của anh, cứ như là đc làm để dành rieng cho em vây :blush:
2. Sao cái avatar của a lại change đúng vào lúc em đang tiếc ngẩn ngơ "em" chó không bao giờ có thể là của mình chứ? :((, anh đổi avatar đi, pls.
3. Chúc anh Giáng Sinh vui vẻ, ở Quảng Nam tuc là sắp đc về nhà rùi anh, try your best!
Thay cho những lời chúc mừng Giáng Sinh, Chali gởi tặng các mem bài hát Jingle Bells.Tuy cũ nhưng được phối lại với tiết tấu hay-lạ.
[QUOTE=Hanoian;24662]Không những "Dì" P.HCMC khen mà HN đã được nghe bè bạn đi xem khen và ngay cả đối thủ trong cuộc thi cũng khâm phục nietban tuy kỹ năng còn non mà đầy tự tin, hết mình trong bước nhảy =D>
Sao lại "Dì" ? Ý ông bảo tui dữ như Dì ghẻ còn nietban là Tấm hả? :D:-/:D Quả thật tui đang nóng nảy và gắt gỏng rất giống Dì ghẻ mấy ngày nay vì bị xoay giữa 1 đống công việc mà tất cả mọi người đều né tránh, sợ đụng chạm. Nhưng tính tui không thể bỏ chạy khi gặp khó, kể cả bạn bè có thể giận hoặc muốn oánh tui sắp tới tui vẫn làm nếu lương tâm tui thanh thản. Noel mà cái đầu tui có được nghỉ đâu, phải đi gặp luật sư để được tư vấn 3 tiếng đồng hồ trưa nay về mệt quá "xả" vào ông.:((:((. Giá như có nhiều người như ông và tui có thể nói thẳng toẹt với nhau không sợ mất lòng thì cuộc sống đỡ phức tạp và thanh bình hơn ông nhỉ?\:D/
Ấy ấy! má đừng vội trao trứng cho ác, cuộc đời này có hotboy thứ 2 thôi như Hanoian thì mọi woman trên quả đất này sẽ "bất hạnh" lắm chú đừng nói là "nhiều người" same him =))
Mà con cũng đang thắc mắc là tại sao lại đổi đại từ nhân xưng của má vậy chứ? Nhưng cho dù thế nào, má con mình vẫn thuộc họ Cám, nên má yên tâm là có đồng minh ạ ;))
Hai hôm nay mình bệnh nên không lên diễn đàn được và cũng không kịp chúc mừng Giáng sinh đến mọi người vào ngày hôm qua, thật là có lỗi quá đi. Nhưng hôm nay vẫn đang là ngày Giáng sinh mà :), chúc mọi người Lễ Giáng sinh an lành, hạnh phúc bên những người thân yêu nhé.=D>=D>=D>
Với người Nam bộ khi thân mật sẽ không cần phải giữ kẽ gọi tên hay xưng hô anh chị ...lịch sự mà chỉ đơn giản ông và tui, bà và tui. Thân hơn nữa như Má và thầy Lê Ảnh thì gọi nhau bằng ông ngoại, bà ngoại (nhiều khi thầy Ảnh gọi Má bằng ông ngoại luôn). Với thầy Lâm và thầy Vương thân thiết, gắn bó với Má như chị em trong nhà nên má hay nói "thằng" mà không sợ 2 thầy nghĩ chị không tôn trọng. Tuy nhiên má vẫn tự nhủ là trước mặt mọi người đừng nhỡ lời vì người ngoài không hiểu có thể nghĩ Má không tôn trọng các thầy:)). 1 năm nay bác Chali và Hanoian đã trao đổi, tranh luận với má còn nhiều hơn Má nói chuyện với partner 3 năm nên gần như tri kỷ. Dù tính cách và quan điểm sống nhiều khi khác nhau và Má đẹp gái hơn 2 mem đó ;)). Nhưng đều có chung nền tảng văn hóa nên dễ hiểu và tin tưởng nhau, không phải không biết "tật" của nhau. Một khi đã thương và chấp nhận con người thật của nhau thì không cần khách sáo mà đủ biết "xanh vỏ đỏ lòng" con à.