Ở trên trời cao mưa có biết
Chàng trai trái đất thích la cà
Nhờ mưa đã có bao cảm xúc
Đành đem gửi gấm chốn thơ ca :D
Printable View
Nhưng mưa làm tụi mình biến thành các cụ hết, trừ HN thì như vớ được của . Hihi
VIẾT TRONG CƠN MƯA
Những cơn mưa triền miên
Rủ nỗi lo âu về ngõ nhỏ
Hàng cây băn khoăn lá rụng đầy mái phố
Cứ lo Nắng ngủ quên.
Mưa cứ rơi triền miên
Cho đất trời đẫm nước.
Tôi tìm gì cho niềm mong ước
Khi trên những con đường mầu nắng đã phôi pha ?
Trên những con đường tôi đã đi qua
Chỉ thấy dòng người ngược xuôi rất vội
Chỉ thấy những giọt mưa bối rối
Trên vết chân hằn sâu.
Phố
Phố lô xô,
phố đổ xuống những con người ẩm ướt
Đường xám, trời xám, mây đen,
cây cột điện trụi trần trong mưa gió
Chỉ có em ngoài phố
Chân đạp lên lá vàng tơi tả,
áo mỏng trắng lên hy vọng che chắn mong manh!...
... Và tôi ơi,
Tôi ở đâu trong chiều mưa ấy?!...
Mấy ngày nay Hà Nội - phố mưa dầm dề làm mọi người khổ sở mà nghe thơ anh Hanoian sao mà hay quá vậy
Em cũng thường hay trộm ngắm những áo dài trắng nữ sinh khi đi trong mưa :throb::throb: , thật tuyệt vời, tâm hồn thi sĩ Hanoian sao mà lãng mạn và đồng điệu thế.
Cảm ơn Hanoian
Ảo mộng tháng Tư
Tháng Tư, đêm tiết Thanh minh
Anh về thăm lại mộ tình đôi ta.
Đường về kỷ niệm gần xa
Mình anh đi khắp ngày qua gọi hồn
Em về, trời đổ mưa tuôn
Bao nhiêu mộng cũ ngấm buồn vào anh.
Hạnh phúc hay cánh bướm xanh
Hôm nao đậu xuống bên cành tơ si
Bây giờ bướm đã bay đi
Anh soi bóng cũ vào mi lệ nhòa.
Từng đêm nhớ, từng đêm xa
Bao nhiêu khói thuốc cùng ta xây thành?!
... Tàn đêm, gà gáy sang canh
Mong em hạnh phúc trong lành ngày sau!
PHỐ của MS
Phố đông người
Riêng ai đơn côi.
Phố vô tình
Tim ai nhức nhối.
Phố vô hình
Mắt ai ướt vội.
Phố nơi nào
Ai có đợi ai ?
Mình cũng rất thích đề tài này
Đây là bài của mình
PHỐ
Trông rất đáng thương
Nhà cao ngất ngưởng
Nhà thấp lè tè
Nhà cao thì lại dài lê thê
nửa phố
Nhà thấp thì lấp ló
ở góc phố ,sau nhà cao.
Chỉ có một con đường đi qua hai nhà... mà lạ sao
Đi qua nhà cao
con đường bỗng thành nhỏ thế
Khi qua ngôi nhà bé tý
con đường bỗng rộng thênh thang
Hôm nay
chàng và nàng
Hẹn nhau ở gốc cây bằng lăng tím
Cây hẹn hò lại nằm trong hẻm
Giữa hai nhà
Chàng tỏ tình thiết tha
Lời tỏ tình vội vàng , chưa kịp xin ý kiến mẹ cha
Nàng nhận lời theo trái tim mách bảo
Họ trao cho nhau nụ hôn
mà không biết
Đằng sau nụ hôn nồng nàn kia là GIÔNG BÃO ....
Phố ..thật đáng thương.
Chào mừng beotron đã chính thức mở hàng ở Quán Thơ!
Quán Thơ thêm một giọng thơ rất riêng nữa =D>
Phố đêm
Phố đêm không người
Đèn mờ dăng dăng
Phố đêm không màu
Phố dịu dưới trăng
Phố đêm vô hình
Riêng ta bên nhau
Phố đêm yên bình
Đôi ta về đâu?!
________________
HIEN_8.4.2010.
Cám ơn các bạn đã động viên nhé .Mình xin nói thật là giọng thơ của mình không mượt mà như các bạn được . Học sinh mình chê là thơ của mình khô khan quá và nhiều triết lý quá , mình cũng thấy vậy mà ...vẫn vậy.Vì thơ là người mà con người của mình cũng khô khan . Mình có bài phố này nữa và mình cũng vừa chỉnh sửa cho hợp với chủ đề phố của các bạn .
Phố !
Trăn trở
Có nhiều điều muốn nói mà chẳng biết nói cùng ai!
Hết sao Hôm lại tới sao Mai
Mà vẫn chưa kịp nói
Phố thấy mình thật tội
và ..thật đáng thương!
Đầu tiên là những con đường ..toàn lỗ
Những lỗ to , lỗ nhỏ
khiến mặt đường đang trơn tru ...thành rỗ !
Hoa chưa kịp trổ
đã lìa cành
Những ngôi nhà vội vã lớn nhanh
cái vuông , cái méo .
Bầu trời trong trẻo bỗng mù mịt khói xe
Trật tự giao thông thì khỏi chê
đầy đèn xanh , đèn đỏ
chỗ nào cấm xe đỗ thì ...đỗ đầy xe
Riêng vỉa hè ...cấm người đi bộ
Hàng quán lố nhố
thích ăn gì có ngay
Chỉ thương những hàng cây
cố vươn mình nhoài ra đường ...thở
Nhất là khu phố cổ
rác tô điểm mặt đường
Phố -thật đáng thương
Con người thật đáng trách
Muốn làm cho phố sạch
Đầu tiên phải làm sạch ý thức mỗi người
Trong đó có cả tôi
Bởi tôi đã có lần vứt rác
Tôi không nghe được phố khóc
vì tôi đã đi xa .
Tôi cũng giống người ta
không biết được
phố đáng thương đến thế.
Hoa đến mùa thì nở, trăng đến rằm thì tròn đầy, cô bé kia đến xuân thì sẽ lớn xinh!...
Không biết BT đã viết nhiều chưa? nhưng cứ quan sát, cứ tích cóp, cứ chiêm nghiệm và cứ viết thật lòng, nhất định có một ngày bạn sẽ hài lòng tìm thấy một lối viết phù hợp với "tạng" của mình!
Nhưng dù đã viết nhiều hay viết ít, dù sao cũng không nên giống người khác, nhất là giống bọn mình, đơn điệu chết đi! :lol:
Chớ nên đi vào:
Những con đường không thể sóng hàng
Chỉ có vết chân đè giẫm vết chân
Ai chọn lối ấy, ta không chọn
Những đường cỏ chết, những lối mòn!...
Đọc mấy bài phố của BT, HN liên tưởng đến một nhà thơ Trung Á, không biết MS có nhớ không?
Trái đất
Với một số người Trái đất
Chỉ là quả bóng để giành nhau,
Với những kẻ kia Trái đất
Chỉ là quả dưa để chia phần!
Nhưng với tôi Trái đất
Không là bóng, là dưa mà là khuôn mặt
Tôi lau máu cho anh, khóc làm gì Trái đất
Và dịu dàng tôi hát để anh nghe.
Bạn beotron có những ý thơ lạ và có chỗ gai góc, có chỗ cũng dễ thương, tự nhiên tôi lại thấy rất là hợp để phổ nhạc..rap. Các bạn cứ thử đọc thật nhanh bài "phố" ở trên kia mà xem ;-).
Thơ Mimosa thì lại dịu êm như những bản Ballad, còn Hanoian thì như những bản Jazz, Red thì chachacha, còn Nhóc thì đa-gi-năng chơi 10 điệu, hihi.
BÀI THƠ CUỘC ĐỜI
Becgon Ônga
Em lại sống những ngày quá khứ
Khúc hát mê say một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sông Neva
Và tiếng chim kêu mỗi buổi chiều tà.
Năm tháng ngọt ngào hơn
Năm tháng đắng cay hơn
Em mới hiểu bây giờ anh có lý
Chuyện cũ xa rồi
Anh đã xa cách thế
Em hát khác xưa rồi
Khóc cũng khác xưa theo
Lớp trẻ ngày nay lại bước theo ta
Lại nhấp vị ngọt ngào thuở trước
Vẫn sông Neva những chiều sóng nước
Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi gì đâu
Bài thơ như một nỗi ám ảnh thật dài, mong mọi người hãy cùng nhấp vị của nó
Những con đường kí niệm
Nhưng con đường liễu rủ
Có nhịp đập thời gian
Hương hoa khẽ tỏa lan
Cho cuộc đời tươi thắm
Năm tháng trôi lẳng lặng
Như rất đỗi vô tình
Nhưng rồi cũng giật mình
Nhớ về thời thơ ấu
Góc phố nở hoa sấu
Gửi vào niềm nhớ thương
Đi trên những con đường
Để tìm về kỉ niệm
Lời tâm tình tha thiết
Ánh mắt thăm thẳm trong
Hãy đặt vào nhớ mong
Để hồi sinh mùa hạ
Híc, mọi người ào ra đường hết thì mình cũng cố bon chen vậy .
:hi:[/QUOTE]
QUOTE=DangTuan;6854]Bạn beotron có những ý thơ lạ và có chỗ gai góc, có chỗ cũng dễ thương, tự nhiên tôi lại thấy rất là hợp để phổ nhạc..rap. Các bạn cứ thử đọc thật nhanh bài "phố" ở trên kia mà xem ;-).
Thơ Mimosa thì lại dịu êm như những bản Ballad, còn Hanoian thì như những bản Jazz, Red thì chachacha, còn Nhóc thì đa-gi-năng chơi 10 điệu, hihi.[/QUOTE]
[QUOTE=Hanoian;6874]Cảm nhận của DangTuan thật thú vị. HN rất thích nhạc Jazz, không biết có ảnh hưởng được chút nào vào thơ không, nhưng thấy thích liên tưởng của anh DangTuan.
Cảm ơn anh.
Ồ! Thế là chúng mình đã thành nhạc sĩ rồi sao .Cám ơn anh ĐT đã giúp chúng ta có thêm ý tưởng để viết .BT đã có rap thì RV sẽ có cha cha .hiiiiii.
Đây là phố của RV nè:
PHỐ
Nhà tôi nằm góc phố
Tuy nhỏ nhưng rất thơ
Ngay bên cạnh nhà thờ
Tiếng chuông vang thánh thót
Sáng được nghe chim hót
Trên cây sấu đầu hồi
Chiều ra ban công ngồi
ngắm dòng người đi lại
Tối khuya lại mê mải
Thả hồn vào trang thơ
Đêm chìm trong giấc mơ
Sao thanh bình đến thế
Cuộc sống cứ vui vẻ
Rồi một ngày có ANH
ANH như ánh bình minh
Rạng ngời bên cửa sổ
Nắng thấyANH mừng rỡ
Cũng nhảy nhót trên cành
Dưới bầu trời én xinh
Cũng nghiêng mình chao liệng
Cây sấu thành nhiều chuyện
Kể về mối tình đầu
Phố xá bỗng ồn ào
Nói cười khi ANH đến
Hàng cây cũng e thẹn
Mỗi lần ANH đi qua
Góc phố nhà nối nhà
Sấu thành cây hò hẹn
Ban công nơi thư đến
ÉN xinh thư gửi sang
Những đêm có chị Hằng
Thơ bỗng thành bạn hữu
Chuông nhà thờ vĩnh cửu
Bỗng thành chuông hẹn giờ
Những ngày tháng nên thơ
In dấu vào..... GÓC PHỐ
Góc phố tuy rất nhỏ
Đã thành... BẢN TÌNH CA !
Mới đọc thì tưởng Góc phố là đối tượng chính khi được miêu tả thật trìu mến vui vẻ, nhưng đọc thêm một đoạn nữa thì thấy bao nhiêu cái vui vẻ, trìu mến, thiết tha kia đã chuyển sang... Anh từ lúc nào hết cả! Hóa ra anh mới là nhân vật chính và góc phố tội nghiệp kia chỉ là nhân chứng bất đắc dĩ. Đây phải là Phố... ngày anh đến thì đúng hơn!
Chưa kể hơi thơ, về tiết tấu thì thật đúng là một bản Chachacha được nhảy tưng bừng trong một hơi!
DangTuan thật tinh tường mà RV thật tài!
:hi:
Chúng tôi thật cảm động khi được nghe nhận xét của anh Đ.T .Anh thật đúng là một độc giả có tài .Anh đã phát hiện được những nét độc đáo của mỗi nhà thơ mà chính nhà thơ còn chưa đánh giá được tác phẩm của mình về khía cạnh âm nhạc như anh .Anh chính là người tạo cho chúng tôi nguồn cảm hứng mới đấy ạ . Hoan hô ANH=D>
Ồ. HN ơi, soi kĩ thế .Thôi được RV sẽ thể hiện một phố thật phố để HN không thắc mắc được nữa nhé. Vẫn cha cha cha đấy!
PHỐ
Phố nhà tôi nằm cạnh phố nhà anh
Phố nhà tôi tường sơn toàn màu tím
Phố nhà anh tường lại toàn màu xanh
Cả hai -bằng lăng tím kéo dài!
Nhà tôi chỉ một tầng thôi
Nhà anh năm sáu tầng cao thế
Nhà tôi lúc nào cũng vui vẻ
Nhà anh..... vì rộng quá
nên lặng lẽ suốt ngày
Nhà tôi nhiều lần định xây
Mỗi tội tiền hơi thiêu thiếu
Nhà anh mỗi tầng mỗi kiểu
Thoáng trông......
chẳng hiểu giống nhà nào
Cao ..., sao mà cao thế
Thâp ....nhưng mà rất kiêu
Thôi ...mỗi nhà mỗi vẻ
Tạo nên -Một dãy phố đáng yêu!...cha cha cha!
CÓ MỘT MÙA HẠ
Không thể lặng im không nói
Khi mùa hạ vẫy gọi
Và thật nhiều trái chín trên cành.
Không thể sống yên lành ...
Bởi mùa hạ gõ cửa
Thấp thoáng bóng áo choàng rực lửa
Và mầu xanh ngút ngàn.
Trái tim nhỏ xốn xang
Có một mùa hạ nồng nàn ào về trước cửa
RV cho thêm đoạn này để HN khỏi thắc mắc nhé
Cơn gió nào vừa ghé qua đây
Nói dùm ai đôi lời thương mến
Rằng màu xanh ở bên màu tím
Sẽ thành mầu trông rất dễ thương
Anh đâu ngờ chỉ mình anh vấn vương
Còn ai kia đã có người thương nhớ
KỀ BÊN NHAU MÀU TÍM TÌNH MUÔN THUỞ
Để mình anh mãi mãi một màu xanh !...cha cha cha!
Đêm xuân cuối cùng
Đêm xuân cuối cùng đêm xuân chưa đến
Chút lạnh ngại ngùng ngủ bên trăng non
Khăn hồng tối qua còn vương vết son
Ai bỏ quên hờ hững bên thềm vắng.
Đêm xuân cuối cùng đêm đen hay trắng
Ký ức mông lung, ký ức dịu dàng
Ngọn gió se se, ngọn gió lang thang
Ai mờ ảo rũ tóc trong vườn vắng.
Lưng đau thế, mai mưa hay nắng?
Mẹ trở mình đã mấy mươi xuân.
Thèm áo ai đan, thèm rét nàng Bân
Đêm xuân cuối cùng nhất định là chưa đến!
Nếu: Đêm xuân cuối cùng nhất định là chưa đến, thì CÓ MÙA MỘT MÙA HẠ đã sớm quá chăng? :clown:
Bản Jazz này đầy ma mị và tràn khát khao của một người quá tham lam.
Trời ah, đã đủ cho 1 đêm cuối cùng rồi chứ:
Chút lạnh ngại ngùng ngủ bên trăng non
Khăn hồng tối qua còn vương vết son
Ai bỏ quên hờ hững bên thềm vắng
Rồi:
Ký ức mông lung, ký ức dịu dàng
Ngọn gió se se, ngọn gió lang thang
Ai mờ ảo rũ tóc trong vườn vắng.
Mà vẫn còn
Đêm xuân cuối cùng đêm xuân chưa đến
Đêm xuân cuối cùng đêm đen hay trắng
Đêm xuân cuối cùng nhất định là chưa đến![/QUOTE (?)
Chịu thua HN rồi. Vậy MS cũng phải tin đêm xuân cuối cùng ... chưa đến =))
[QUOTE=Hanoian;6919]Đêm xuân cuối cùng
Lưng đau thế, mai mưa hay nắng?
Báo tin buồn cho HN đây : mai mưa HN ạ:((
MMS thì có MÙA HẠ , HN thì có MÙA XUÂN , vậy thì RV đành MÙA ĐÔNG vậy
:) chắc là NHOC thích MÙA THU rồi.
Mùa đông của em
Đông đã về
Cây héo khô trong vườn
Đêm đã tàn
Sao lạnh buốt thấu xương
Em ước ao
Ngoài vườn đông chưa tới
Cho tim em
Không lạnh giá héo hon
Anh ơi , anh ơi , anh ở đâu
Xua đi , xua đi ,đông lạnh giá
Mang mùa xuân về cho cây ra lá
Mang mùa hạ về sưởi ấm trái tim em
Đông ơi ,đông ơi, xin đông đừng đến nhé
Nhưng lạnh giá mất rồi ,muộn quá phải không anh
Anh đã đi ,Lời nguyện cầu đã trễ
Nhưng em vẫn nguyện cầu -Đuổi mùa đông trong tim !
Mọi người ơi , không phải cha cha đâu , mà là RB đấy .Nào 234 vào:)