Nghe bác Lacumparsita nói, có vẻ như bác đúng là một nhà “vũ nữ học” (tức nhà nghiên cứu về phụ nữ khiêu vũ) :) Đưa ca này ra cho các bác hội chẩn, mình nghe cũng thấy sáng sủa ra phần nào. Nhưng mà nếu làm theo toa của bác thì góp phần làm tăng doanh số của Apple quá, và …lục tốn nữa. Mình chỉ là không phải quá bon chen cuộc sống thôi chứ đã đến mức đại gia đâu :) Hic hic . Mà như thế còn tốn thời gian nữa chứ.
Đúng là trong chuyện này mình cứ tự thêu dệt lên câu chuyện để tự liêu xiêu í. Có lẽ chết bởi hồi đó chưa bao giờ lên sàn, thế là tò mò cái thế giới kép, lại gặp chàng có cái mặt rõ là…quê, nhưng trông lại có chút nghệ sĩ, làm cái nghề đó mà lại giữ nguyên một nét gì đó rất mộc mạc, miệt vườn. Với mình, anh không hề cố ý lân la ra ngồi bắt chuyện, cố tình đụng chạm như một số chàng khác, chỉ là nhảy hết mình và nhảy có hồn, dẫn rất tốt, hơn hẳn nhiều người cùng tập ở clb với mình trước kia, có kỹ thuật chứ không kiểu salon thiên về ôm ấp như hầu hết các kép khác. Nhờ đó, trình độ của mình cũng khá lên nhiều, mình có được mức độ thăng hoa trong khiêu vũ mà trước đây chưa có được và chưa bao giờ yêu kv đến thế. Nhảy xong a lại biến đâu mất tăm rồi một vài bài lại ra mời. Quả thật là anh nhảy hết mình và nhảy thực sự chứ không phải là ‘dẫn”. Thời gian đầu, mình cũng thử kv với một số kép khác, hầu hết họ toàn dẫn ko có kỹ thuật, đi như đi bộ, nhảy xong còn ra ngồi cạnh bắt chuyện trong khi nhảy dở tệ và mình k thích.
Mình từng nghĩ rằng mình chỉ muốn khiêu vũ với duy nhất – anh và với anh, cũng chỉ muốn một thứ duy nhất – đó là khiêu vũ. Nói thật, mình không đến sàn vì nhu cầu nhục thể hay chia sẻ cái gì vì cái đó ở nhà mình đã có đủ. Thế nên anh mới trở nên rất đặc biệt, khác hẳn những chàng kép khác, làm mình tò mò tìm hiểu và trái tim phụ nữ vốn hay mộng mơ lại hình tượng hóa lên…Quả thật có một thời gian mình chểnh mảng công việc, trốn công ty lên sàn tuần 2-3 lần mà không biết chán.
Thế nhưng sau này, mình lại rất ngạc nhiên khi lại thấy anh lân la ngồi bên, quàng tay, uống bia của người khác…, mà anh chưa bao giờ như vậy với mình, cho dù mình biết là họ không boa nhiều như mình… Mình sốc, có chút sụp đổ, nghĩ anh không xứng đáng để mình phải bận tâm nhiều như thế, xong rồi lại tự bào chữa cho anh. Rồi mình còn nghĩ là có lẽ anh có chút tình cảm chân thành với mình nên mới không làm như thế. Có những chi tiết kể hết thì dài quá. Nói chung, anh k hề vồ vập mình, còn mình cứ càng cố gắng tìm hiểu con người a là tốt hay xấu, trả lời câu hỏi “anh có tình cảm thực sự với mình không hay chỉ là…” thì mình càng lạc sâu vào. Mình cố gắng nhiều ngày không lên sàn, k liên lạc, thế là thấy anh rụt rè kiếm cớ điện thoại hỏi thăm, nghe cái giọng nhút nhát…
Nhưng dù sao, mình cũng cảm thấy cái đồ thị tình cảm đã qua đỉnh dốc và có thể từ từ đi xuống. Trao đổi trên này, mình thấy được chia sẻ rất nhiều và có thể quên được hơn. Nếu như bây giờ bảo là chẩm dứt luôn ko lên sàn, ko gặp anh nữa thì chắc mình chưa làm được. Nhưng k hay nghĩ đến anh và muốn nhắn tin như trước kia. Lúc nào nhớ đến lên đây tám là ok rồi tự nhiên thôi, cái gì hết sẽ hết. Hy vọng thế!
Ở nhà, mình còn được nhà chồng khen là vợ đảm, mẹ tốt nữa cơ. Nói chung trừ những lúc đi sàn ;)) (chủ yếu là trốn giờ công ty) thì mình cũng chăm chồng con lắm. Con mình học giỏi và ngoan. K phải quảng cáo để làm gì vì mọi người có biết mình là ai đâu, nhưng mà … thôi thì kể tội thì cũng phải kể công chứ!
Còn vụ quan tâm đến các vấn đề thời sự, xã hội, mình vẫn quan tâm, cập nhật. Còn vụ đi thăm các trung tâm nuôi dưỡng người già và trẻ em thì mình đã từng đi nhiều lần. Mình không chỉ đi thăm mà còn đầu trò phát động trên mạng và công ty quyên góp được gần 20tr và 2 xe quần áo, bỉm, sữa, gạo, mì… lên 1 trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi và người tàn tật cơ. Gần đây thì mình bận công việc (và bận khiêu vũ nữa, hic) mình chưa đi nhưng lâu lâu cũng có giúp đỡ những trường hợp trên mạng. Có lẽ cũng như các anh chị vẫn có điều kiện để dance, mình ko phải quá lo toan nhưng chưa thể gọi là giàu. Đôi khi, mình cũng nghĩ thế đấy, giá mà số tiền nướng trên sàn cho các kép mà dành giúp đỡ những hoàn cảnh đáng thương... Nhưng mà…kép cũng đáng thương chứ bộ :-b