Đây là một bài thơ khác mà HN thích vì "chan chứa mà cô đọng, trí tuệ mà giản dị" như đã nói trên kia:
=D>
Printable View
[QUOTE=Hanoian;6356]Bài thơ hay quá! =D>
.Lại một cảm xúc về mưa gửi đến góp vui cùng các bạn nhé .
Mỗi trận mưa đều có tâm sự nhỏ
Những người vô tình chẳng biết được đâu
Mưa cũng như người cũng buồn vui trăn trở
Mượn góc THƠ này than thở đôi câu.
Khi mưa buồn hạt của mưa rất nhỏ
Như hạt bụi thôi mà ,vương trên tóc nàng xuân
Mưa theo người đi , đến mọi nẻo xa gần
Vương một chút lên quần lên áo nữa
Thêm một chút lạnh thôi Mưa giống như cánh cửa
Rất vô tình cho đôi lứa gần nhau
Tay cũng vô tình nhẹ vuốt lên đầu
Môi cũng vô tình chạm hạt mưa trên má .
Những khi vui mưa cũng không nghịch phá
Chỉ rào rào trên những mái tôn
Và vẫn ngọt ngào dù đang mưa hối hả
Kéo áo mưa vào ,cho đôi lứa gần nhau hơn
Tóc ướt đẫm , tay lại vô tình vuốt
Môi vẫn vô tình trên má nhạt nhòa mưa
Tiếng rào rào làm giật mình thảng thốt
Những trái tim chung nhịp đập lúc mưa đùa.
Còn lúc giận hờn thì mưa ghê gớm thế
Mưa biến thành giông thành bão quật lên người
chẳng còn hiền đâu như những lúc mưa cười
Và cũng chẳng nhẹ nhàng như mưa buồn đâu nhé
Muốn đến gần nhau để tìm lại những phút giây vui vẻ
Thì mưa trút giận hờn như thể cách xa thêm
Mưa chạy băng băng vượt cả bóng đêm
Thành tia chớp trong màn mưa giăng kín
Có đôi lời gửi đến Người THƯƠNG MẾN
Đừng để mưa giận hờn mà hãy khiến mưa vui !
KHông biết đã tự bao giờ
Em rời xa tôi – xa quá
Tay không còn nắm bàn tay
Quờ trong đêm thu yên ả
Đơn côi trong chiều nhạt nắng
Chiếc lá xanh buồn rũ mình
Còn đâu ngày xa xưa ấy
Ai ngồi đếm lá rung rinh
Bên kia đôi bờ ảo vọng
Đời như câu hát chòng chành
Với em lòng ta rất thật
Ai còn nhớ mắt lá xanh.
Có người nói xấu mình ghê quá kìa :beee:
... Em về chốn cũ một mình
Chẳng hay rêu mọc ngõ tình. Trượt chân
Dại em nhận dại, chẳng cần
Nói yêu rồi phải sa chân với tình
Tiếng yêu lỡ thốt một mình
Yêu người người trả lại tình. Ngẩn ngơ
Nghe đời thành cõi hoang vu
Xong tình xong cả những ngơ ngẩn sầu
Mây trôi lang bạt chốn nào
Lại đây mà uống chén đau mây này
Muốn say tình chẳng được say
Liều em tự rót cho đầy nhớ nhung
Thành hai kẻ lạ dửng dưng
Mưa rơi chốn cũ lòng rưng rưng buồn
- Nhiều chuyện tý chút: không biết Nhoc có muốn thay "chốn nào" = "nơi đâu" không? :-/
- Một bài "Dĩ đề vi thủ" thật hay cả ở hình thức lẫn nội dung. Nói Nhoc là cái gạch nối hiếm hoi giữa quá khứ và hiện tại có lẽ cũng không quá! quá khứ ở hình thức và thủ pháp: Nhoc rất thích "thả thơ đùa chữ" (trích Vắng I) khi viết và ngẫu hứng với một vài thủ pháp cổ thi mà nay không còn thấy mấy người dùng (đúng hơn có lẽ là cũng còn ít người biết và làm chủ được một cách thoải mái). Nhưng lại rất hiện đại, rất mới trong hơi thơ và chủ đề! Thậm chí ngay cả ở hình thức, "dĩ đề vi thủ'' được người xưa dùng trong Đường luật và Cổ phong thể, Nhoc không ngần ngại dùng ngay (và dùng rất hay) ở Lục bát khi thấy thích! =D>
Đôi khi thấy Nhóc như một cô bé và đôi khi thấy như một người từng trải
Đâu là Nhóc nhỉ ?
Viết có vẻ dễ " như lấy chữ từ trong túi ra " - MS mượn lời cửa một người khác đấy.
MS thấy nể HN, Nhóc và RV vì đều ứng khẩu rấtdễ dàng nhẹ nhàng, thú thật, đấy là điểm yếu của MS đấy( nói nhỏ thế đừng bảo ai nhé :clown: )
Cám ơn MMS đã nói hộ được cảm xúc của 1 người không biết làm thơ như tôi
Từ tận đáy lòng tôi cảm ơn các bạn - những người đã tạo nên một góc tĩnh lặng của cuộc sống . Nơi mà chúng ta không còn bị những xáo trộn của cuộc sống đời thường chen vào .Tôi biết thơ ca có phần nào cũng được hư cấu . Nhưng các bạn viết hay đến nỗi tôi cũng cảm thấy như đang được vui đùa cùng các bạn vậy.Sao lại có thể làm nên những tứ thơhay đến như vậy .Âm QUỜ của bài thơ HN viết đã hay nhưng khi NHOC viết sang bài của NHOC mà lại viết thành âm đầu của câu thơ .Điều đó thật TUYỆT . bản thân chữ QUỜ không phải là ngôn ngữ của thơ ca nếu không có một văn cảnh đi theo nó . Vậy mà các bạn đã thổi hồn vào cho nó thật sinh động .Rồi cây NA lại biết nhón chân . kéo tóc .Rồi mưa lại biết đùa .Rồi MỘT NGÀY ANH QUÊN NHỚ EM giản dị mà gần gũi quá .Rồi CON TIM AI ĐẦY SAO RƠI ......nhiều câu thơ đầy cảm xúc khiến cho tôi như đang lạc vào thế giới hoàn mĩ của ngôn từ .Rồi những bài bình thơ của HN , SAO LẠI SÂU SẮC QUÁ , NHƯ MỘT GIÁO VIÊN ĐANG DẠY TIẾT BÌNH THƠ VẬY .Một lẫn nữa hãy cho tôi cám ơn các bạn nhé. Mong các bạn hãy cho chúng tôi được nghe những bài thơ hay!
Bài NGÀY KHÔNG HẸN này, tựa đề của nó được lấy làm tên của tập thơ in của MS
Cả nhà đọc chơi một tí cho vui nhé
NGÀY KHÔNG HẸN
Chiếc đồng hồ một mình
Nhắc từng giọt thời gian không bao giờ trở lại
Chiếc đồng hồ khắc khoải
Nhấn nhắc bao nỗi vu vơ
Ngày không hẹn.
Anh không tới
Như em hằng ngóng đợi
Và xiết em đằm thắm dịu dàng.
Anh không tới
Ai nào có lỗi
Em yếu mềm trong muôn nỗi vu vơ.
Ngày không hẹn
Chỉ có chiếc đồng hồ
Nhắc từng giọt thời gian không bao giờ trở lại.
Cảm ơn BT nhiều nhé và tôi cũng đã luôn phải cảm ơn các bạn thơ ở Quán thơ này.
Mỗi người mỗi ngày luôn để lại những dư vị thật đẹp và thú vị trong tôi
Biết đâu đêm nay, BT sẽ có những vần thơ mới đấy.
Mọi điều đều có thể sảy ra.
Thế giới ngôn từ thật tuyệt diệu mà
[QUOTE=mimosa;6402]Bài NGÀY KHÔNG HẸN này, tựa đề của nó được lấy làm tên của tập thơ in của MS
Cả nhà đọc chơi một tí cho vui nhé
Mình cũng mạn phép các nhà thơ nói lên cảm nghĩ của mình khi đọc thơ của các bạn như thế này nhé .NHOC thì tinh nghịch và thâm thúy , trong cách dùng từ đúng như chị MMS đã nhận xét . HN thì trầm tĩnh mà sâu lắng , lại vô cùng tinh tế .MMS thì thật là dịu dàng , nữ tính và đằm thắm nữa .Còn RV thì vừa nghịch ngợm , lại vừa trong sáng và hài hước nữa .Mình mạn phép các bạn nhận xét thế không biết có đúng không .Đấy là cảm giác mà .Và mình cũng mạn phép các bạn được tặng cho các nhà THƠ một bài tự biên nhé .
Thơ là biển cả
Người làm thơ là hạt cát nhỏ xinh
Nhưng biển muốn đẹp lung linh
Phải nhờ vào muôn vàn hạt cát nhỏ xinh ánh lên trong nắng
Và nếu biển có buồn trong những đêm thanh vắng
Phải nhờ cát nhỏ xinh lưu lại bàn chân của những khách vô tình .
Và một ngày kia khi sóng đánh xôn xao biển bỗng giật mình
Vì trong sóng có tiếng vỗ tay của những người đã in hình trên cát .,.
[QUOTE=beotron;6404]Thêm bài nữa đi BT, chị đã thật khiêm tốn khi nói là không biết làm thơ. Nếu tôi không nhầm thì chị là một nhà giáo phải không? Chị có dạy văn học không?
Bài thơ này của một người có lối tư duy khá thú vị.
Tôi chợt liên tưởng tới TAGO, nhà thơ đã đựoc giải Noben ấy
@ mimosa
Đúng thế, "viết dễ như lấy chữ từ trong túi ra" là lời đã được dùng để ca tụng khả năng viết ca từ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, và ở đây nó cũng đúng với Nhoc =D>
Lời đánh giá "ứng khẩu rất dễ dàng nhẹ nhàng" chỉ đúng với Nhoc và RV thôi, còn HN thì không được thế, HN đã thú nhận với mọi người rồi còn gì:
Nhất là khi trong bảng có "đầu gấu" bự! :((
Chót nghe lời dụ dỗ của Nhoc rồi:
nên HN đành cố, dù rất là "ảnh hưởng đến sức khỏe":
@ beotron
Chúng ta hãy cùng nhau cám ơn mod. Đặng Tuấn đã dành góc nhỏ này để chúng ta dựng lên Quán Thơ nhỉ =D>
Ngoài ra, chính tôi cũng cần cảm ơn BT và một số bạn khác, các bạn đã cho tôi biết là mình cũng cần cho ai đó, và nếu không có những người chia sẻ như bạn thì chắc tôi đã mang những gì mình viết ra mà cho lại vào rương khóa mất rồi! Bạn làm tôi nhớ đến và thêm tâm đắc với câu nói của một danh nhân: Những người biết trân trọng vẻ đẹp của ngôn từ thì sẽ không biết nói những điều xấu xa.
Tôi đồng ý với mimosa là bài thơ trên khá thú vị và làm người đọc liên tưởng đến lối tư duy của Tagore. =D>
Và sau bài thơ ấy, thì tôi không còn muốn chỉ nghe BT khen ngợi và cảm ơn, mà còn muốn được đọc thơ BT nữa! Không biết bạn đồng ý không?
nên HN đành cố, dù rất là "ảnh hưởng đến sức khỏe":[/QUOTE]
Nhân nói về sức khỏe RV có đôi lời gửi tới cả nhóm ta .Mọi người chuẩn bị tinh thần đi chứ RV thấy có thể hơi sốc đấy :D
Cho tôi một vé tới tương lai
CHo tôi xin một vé tới tương lai
Điểm đến đầu tiên là Hồng mai bạn nhé
Ồ sàn tấp nập vẫn cả nhà vui vẻ
Kìa HNA vẫn trẻ như ngày nào
Chỉ khác chút thôi :quần áo bớt bảnh bao
Mái tóc bạc chân bước đi hơi chậm
Dìu bạn nhảy vẫn rất là đằm thắm
Ai thế kia , mái tóc sẫm dịu dàng
Dáng nghiêng nghiêng, ôi đích thị là nàng
MMS nhà thơ vàng thuở nọ
Phải cái tội người đã hơi quá khổ :))
Chắc sợ già nên thuốc bổ uống no
Khác hẳn ngày xưa người chỉ hơi to
May mà nhảy tango với HNA còn đỡ
MMS ơi ra đây mình nói nhỏ
Đừng giận mình nghen -Đấy là MMS 10 năm nữa cơ mà =))
Còn ai kia thoáng cứ tưởng bà già
Hóa cô RED mới ngày nào nghịch ngợm
Cô đeo kính ư?
À ra cô viễn sớm
Bệ vệ cô ngồi , tay cầm cuốn GÓC THƠ CA
Kệ người đông cô vẫn ngâm nga
Bài NGÀY ANH KHÔNG ĐẾN của MMS dạo nọ
Còn NHOC đâu - Cô nàng bé nhỏ
A kia rồi vẫn như thỏ tinh nhanh
Không thèm Tango mà nhảy hẳn Latin
Hông vẫn lắc vẫn chuyển mình như ''THỢ ''
Ai nhảy cùng NHOC kia mà....... giống như đi chợ ?
Lại HNA à...vừa thở ..vừa cha..cha..
Chết tôi rồi 10 năm nữa cơ mà
Thôi chẳng đi nữa đâu cho tôi xin lại vé
Có 10 năm thôi mà trông ai cũng sợ thế :((
Thôi lại trở về lại vui vẻ GÓC THƠ CA
xẤU XÍ TÍ THÔI NHƯNG TA VẪN LÀ TA
Trẻ trung chán ...nếu so ta với 10 năm nữa đấy :hi:!!!=))
Chà, quá giao thừa rồi mà quán vẫn tấp nập quá ta . Nhóc đã dính mắt lại rồi những vẫn cố bật máy để vào hóng hớt .
Mình đã thành đầu gấu rồi :((
[QUOTE=mimosa;6394]Đôi khi thấy Nhóc như một cô bé và đôi khi thấy như một người từng trải
Đâu là Nhóc nhỉ ?
/QUOTE]
Đây là Nhóc nè :D
Cũng chưa già để không còn mộng ước
Chẳng quá ngây thơ để thấy nữa dại khờ
Không phải hơi nữa mà sốc quá RV ah, tương lai chúng mình mờ mịt rồi.
Sốc quá sốc quá! Hãi hùng quá! Nhất là thấy hình ảnh tương lai này:Ai nhảy cùng NHOC kia mà....... giống như đi chợ ?=)) mua ... rau
Anh Đặng Tuấn ơi, có thể đổi tên GÓC thành Quán được không? Để mọi người được ngồi thoải mái hơn khi ngồi nhâm nhi một chút thơ với cafe nhé?
[QUOTE=mimosa;6406]MMS thật là tinh tế đấy . Mình là gv nhưng mình nói thật điều này nhé , tuy chúng mình dạy văn thật nhưng chúng mình chỉ cảm nhận được văn học thôi chứ làm thơ thì không phải gv dạy văn nào cũng làm được thơ đâu MMS ạ .Thế mình mới nói trong con mắt của mình thì các bạn là thiên tài mà .Mình cũng biết phân tích một chút về thơ chứ mình làm thơ vẫn còn kém lắm . Tuy nhiên mình rât yêu thơ và mình có thói quen nghiền ngẫm về thơ hơi giống HNA đấy. Hẹn các bạn khi nào viết được bài nào hay mình sẽ mạnh bạo gửi lên để các bạn chấm nhé !
Cảm ơn anh rất nhiều!
Thơ và Khiêu vũ vốn cùng lãng mạn và bay bổng nên box Thơ trên Vietnam Dancesport news chắc chắn đã được chắp thêm đôi cánh:clown:
Vâng, mong sao những người yêu thơ có thể gần gũi nhau hợn.
Có thể có bài hoặc không có bài viết, có thể biết phân tích hoặc không biết phân tích, có thể yêu thơ hoặc chưa yêu thơ ( mong sao sẽ yêu thơ) đều có thể cảm nhận theo mọi cách khác nhau tùy theo tâm hồn và vấn đề của riêng mỗi người trong cuộc sống.
Tặng những người đã, đang, sẽ HẠNH PHÚC và ĐAU KHỔ vì yêu
HOA HỒNG ĐAU
Ở giữa nhớ và quên
Là ly cafe đen đắng
Giữa hoa hồng và nước mắt
Là bao mối hờn ghen.
Trong đêm đen
Ly cafe đen
Nhuốm mầu hoang hoải.
Trong tim
Mối hờn ghen
Cựa mình thức lại.
Lang thang vu vơ
Tìm hoa hồng và nước mắt
Người dưng lạnh lùng quay quắt
Bỏ quên một ai ngơ ngác.
Bèo mây tan tác
Câu hát quẩn quanh
Đường đời vắng tanh
Cafe đen nhức.
Con tim còn thức
Hoa hồng đau ...
HA ha..............!
Mình không ngờ lại gây sốc cho mọi người đến thế . Xin tạ lỗi tạ lỗi !:)
Nhưng mà mọi người có công nhận là 10 năm nữa mình sẽ như vậy không ?May mà mình còn thương hại HN không cho đi chấm phẩy đâu đấy :D.Còn MMS thì chỉ béo lên tý thôi mà . Thế trông cho nó mợ :)).R thì còn tự cho mình là lẩm cẩm . coi trời bằng vung còn gì .
Thôi mình trở lại với QUÁN THƠ mà anh Đ.Tuấn vừa tặng bọn mình nhé.Phải xây dựng chứ không quán đổ thì lỗ hết cả bây giờ , lại còn bị mất tín nhiệm với anh ĐT nữa thì chết :D. Mình cho ra lò bài này để khai trương quán nhé . À mà chị MMS kt mất rồi còn gì :((.
Mình nhất trí là phải học KV thôi .Đầu tiên là học RUMBA nhé!
Nhạc trên sàn vừa chơi điệu cha cha .
Em mặc kệ cứ RUM BA em bước .
Miệng lẩm nhẩm dù trong lòng đã thuộc
Nào 2341 lại 23
Dù nhạc trên sàn đã chuyển SAMBA
Em vẫn nhẫn nại , cứ 2341
Tôi ngắm em mà không sao cười được
Vì em nhảy nghiêm túc quá 1.2.3.!
Tôi vội vàng dang rộng cánh tay ra
cho em vịn và bước cùng em , lại 2341
Tôi thì thầm :em không cần học thuộc
cứ dựa vào anh ta cùng bước đi nào
Em mỉm cười e lệ nép vào
nhưng vẫn thì thào 2341
Và từ đó chúng tôi cùng chung bước
Cho đến tận bây giờ
Vẫn 41 lại 23
Tôi bỏ cả'' then dan''chỉ học mỗi RUM BA
ĐỂ CÙNG EM BƯỚC CHUNG NHỊP SỐNG !=D>